Thông tin truyện
Đại Tiểu Thư Họ Mạnh - Võng Nhược
VĂN ÁN
Mạnh Gia từng nghe không ít người nhắc đến Chung tiên sinh.
Nghe nhiều nhất, chẳng ngoài mấy lời: Chung tiên sinh rất kiêu ngạo, khó gần, thế lực hùng hậu không dễ chọc vào, và Chung tiên sinh một khi đã nhận lời thì tuyệt đối không thất hứa.
Nhưng Mạnh Gia lại cố tình dây vào anh. Những lời đồn chắc nịch đó bỗng chốc chẳng còn ý nghĩa, điều đầu tiên bật ra trong đầu cô đó là sự kinh ngạc: anh ta lại đẹp trai đến thế.
Năm đó, cô ngồi đối diện anh giữa muôn vàn lời giễu cợt, thị phi và cuộc sống bế tắc, cố gắng gượng, ngẩng đầu lên đưa ra yêu cầu: “Năm sau em muốn ra nước ngoài du học, anh không được cản trở em.”
Chung tiên sinh khẽ gật đầu, rất bình thản: “Đương nhiên.”
Mạnh Gia siết chặt nắm tay: “Hai năm. Hai năm sau chúng ta sẽ chia tay.”
Cô nghe thấy người đàn ông trầm ổn đối diện dường như khựng lại một nhịp thở, rồi nói: “Được.”
Hai năm sau. Giữa đêm khuya tĩnh lặng, khói mờ mưa tan.
Mạnh Gia bị tiếng chuông cửa đánh thức, cô khoác áo bước ra: “Chung tiên sinh?”
Chung Túc Thạch mình đầy sương đêm hỏi: “Không mời tôi vào ngồi một lát sao?”
Mạnh Gia luống cuống, buột miệng tìm cớ: “Không tiện lắm, bạn trai em đang ở trong sẽ nhìn thấy.”
Chung Túc Thạch đứng trước cửa, dáng vẻ có phần tiều tụy, khẽ cười lấy lệ, rồi ung dung kéo cô vào lòng: “Vậy thì tốt, chắc anh ta vẫn chưa thấy chúng ta hôn nhau bao giờ.”
Các Chương Mới
Danh Sách Chương
- Chương 1: Mạnh tiểu thư, hân hạnh
- Chương 2: Lạnh lẽo như băng tuyết
- Chương 3: Cho thấy anh già rồi
- Chương 4: “Thế gian chỉ để lại tôi và bóng tối.”
- Chương 5: Đời người chẳng qua cũng chỉ là một ván cờ
- Chương 6: Đã nói là không cần
- Chương 7: Nhưng thái độ khá hời hợt
- Chương 8: Làn da trắng như sứ
- Chương 9: Không có nhiều sự khác biệt
- Chương 10: Mạnh Gia bị một tiếng sấm đánh thức, ngay sau đó, mưa đổ xuống. Lúc đầu chỉ là từng hạt lác đác lộp độp nh�
- Chương 11: Cứ tận hưởng là được
- Chương 12: Canh ba hợp nhất
- Chương 13: Sư Tử thời Triều
- Chương 14: Tôi không thích anh ta
- Chương 15: Nếu tôi muốn hái thì sao?
- Chương 16: không cần bận tâm đến chuyện trả lại
- Chương 17: Em không cần phải mạnh mẽ đến vậy
- Chương 18: Dường như đã hơi vượt ranh giới rồi?
- Chương 19: Người như chuỗi ngọc
- Chương 20: Chúng sinh bình đẳng
- Chương 21: Tôi sớm lĩnh giáo rồi
- Chương 22: Gọi thẳng tên của tôi rất khó sao?
- Chương 23: Câm lặng không lời
- Chương 24: Thật sự rất mất kiểm soát
- Chương 25: Sự yêu thích của Chung tiên sinh
- Chương 26: Phải đau thì mới nhớ
- Chương 27: Tôi không mù
- Chương 28: Càng thêm rụt rè hơn
- Chương 29: Không phải con riêng
- Chương 30: A, đừng động đậy
- Chương 31: Tín đồ sùng đạo
- Chương 32: Chuyển tính rồi à?
- Chương 33: Cô ấy không thích bị người khác chạm vào
- Chương 34: Chung tiên sinh, anh say quá rồi
- Chương 35: Tôi kính trọng anh ấy
- Chương 36: Đảo lộn trắng đen
- Chương 37: Không thể giới hạn em
- Chương 38: Thỉnh thoảng đến một lần
- Chương 39: Tại anh ấy quá đẹp trai
- Chương 40: Thắp đèn rong ruổi
- Chương 41: Núi sâu tuyết phủ
- Chương 42: Chuỗi ngọc phỉ thúy
- Chương 43: Sao thơm thế này?
- Chương 44: Cũng chưa đến mức vô phương cứu chữa.
- Chương 45: Tiếng vó ngựa
- Chương 46: Anh sẽ không làm loại giao dịch đó
- Chương 47: Canh còn chưa tắt
- Chương 48: Còn hút thuốc nữa à
- Chương 49: Thế chẳng phải anh được hưởng lợi rồi sao?
- Chương 50: Cũng sẽ không phải là dành cho cô ấy