Cổ Đại

full
Muội muội tham dâm, dùng bát tự của ta để gả cho một vị võ tướng cao lớn oai phong. Còn ta thì bị ép gả làm vợ chung của ba huynh đệ nhà họ Phó. Hoắc Tướng quân trấn giữ biên ải, muội muội sau khi xuất giá liền ngày ngày sống cảnh phòng không gối chiếc. Mà ta lại đêm đêm được các phu quân cưng chiều, yêu thương hết mực. Cuối cùng, muội muội vì ghen ghét mà một dao đâm vào ngực ta, miệng rủa: “Ngươi là nữ tử, lại hầu hạ ba chồng, không biết liêm sỉ là gì!” Lần nữa mở mắt, ta đã quay trở lại...

full
Vào năm thứ năm làm ấm giường cho Vĩnh Ninh Hầu. Trước khi chính thê vào cửa, ta cầu xin hắn thả ta ra khỏi phủ. Hắn chắc chắn rằng ta sẽ không rời đi, lập tức chỉ vào một tên ăn mày bẩn thỉu bắt ta chọn một trong hai. "Không muốn theo bổn hầu, vậy thì theo hắn đi." Thấy sắc mặt ta trắng bệch, khóe môi hắn khẽ nhếch lên. "Nếu ngươi quỳ xuống cầu xin ta, bổn hầu... sẽ cho ngươi ở lại." Ta chậm rãi quỳ xuống, dập đầu thật mạnh trước mặt hắn. "Tạ ơn Hầu gia ban ân."

full
Cố Cảnh Nguyện, văn nhã song toàn, tài cao học rộng, là mỹ nhân hiếm có trăm năm mới gặp một lần của Đại Nghi triều, được tôn là Văn Khúc Tinh giáng thế. Dung nhan của y lại có đến tám phần tương tự với "bạch nguyệt quang" năm xưa của Vũ Văn Đế. Y rất ngoan. Không những trong triều phụng mệnh quân vương, mà cả trong tư thất cũng chưa từng khước từ, cam tâm tình nguyện làm thế thân, chẳng cầu danh phận. Thiên hạ đều nghĩ, y si mê hoàng thượng đến nỗi không tiếc bản thân. Cho đến một ngày- bạch...

full
Ta vì chúng sinh mà hy sinh thân mình, mất trăm năm để khôi phục thần hồn và trở lại Cửu trùng thiên. Thế nhưng khi trở về, ta lại phát hiện ra mình có một kẻ thế thân. Nàng ấy thay ta hưởng muôn vàn sự cúng bái của nhân gian, thay ta làm đứa con ngoan dưới gối của mẫu thân, thay ta kết hôn với tiên lữ. Họ nói họ yêu ta nên mới tìm cho ta một người thế thân, nhưng khi ta trở về, để bảo vệ nàng ấy, họ không ngần ngại mong muốn ta c.h.ế.t. Chỉ vỏn vẹn một trăm năm, thân nhân quay lưng, bạn bè...

full
Ta là nhân vật nữ chính của câu chuyện này, thuộc kiểu người “ vai năm tấc rộng thân mười thước cao”, ta cao tám thước, cao hơn nam nhi bảy thước một thước, quả thực trông có hơi "đồ sộ" chút xíu. ( 1 thước =33cm) Ta biết võ, sử dụng một cây Tuyên Hoa Đại Phủ ( rìu tuyên hoa). Ta là công chúa của Kỳ Triều, tuổi tác không còn nhỏ nữa, đã sắp thành gái già rồi. Ta mong phụ hoàng mau chóng kén phò mã cho ta, ta muốn làm một người vợ nhỏ bé, nũng nịu, nép vào lòng chồng như cánh chim non nhỏ bé...

full
Edit: Hồng Tụ Thiêm Hương ︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵ Người ta yêu mười mấy năm giết cả nhà ta. Đứa con chưa kịp chào đời cũng bị hắn đem lấy lòng người tình. Sau đó, hắn thậm chí còn tự tay dâng ta cho thái tử nước địch.

full
Ta nhặt được một kẻ sắp chết từ trong đống ăn mày, hắn tàn tạ, què quặt, đầu tóc rối bù, mặt mũi lấm lem, nằm rạp xuống đất xin ăn như một con chó. Một tên ngốc mà người người ngoài thành đều ghét bỏ. Chỉ có ta biết, người trước mắt này, từng là thiên chi kiêu tử chói mắt nhất Đế Kinh, từng là thiếu niên lang tiên y nộ mã.(chỉ những người nhà giàu mang quần áo sang trọng, hào hoa xa xỉ)

full
Anh trai tôi là một kẻ biến thái. Anh, một kẻ mắc chứng rối loạn hưng cảm, đã đánh gãy chân tôi chỉ vì tôi muốn lấy vị hôn phu của mình. Sau đó, tôi bị vị hôn phu và bạn thân của gã cùng hợp mưu hãm hại. Cặp nam nữ đó vui vẻ tổ chức tang lễ cho tôi, tính toán xem sẽ tiêu xài tài sản của tôi như thế nào. Người anh trai không cùng huyết thống, chân bị què, lại như phát điên truy sát bọn chúng đến tận cùng trái đất. Toàn thân đẫm máu, anh xách hai cái đầu đến trước thi thể tôi. Rồi ôm lấy tôi,...

Lăng phong xuyên qua, thành ly quốc Cẩm Y Vệ, tùy thân mang theo một cái thêm chút hệ thống. Chỉ cần phá án tập hung, hắn liền có thể đạt được công lực giá trị, thăng cấp tùy ý võ đạo tuyệt học! Tập nã dị quốc kiếm khách, thêm chút tổ truyền thần công, tấn chức nhất lưu cao thủ. Điều tra bát vương mưu nghịch, thêm chút Tru Tiên kiếm thuật, tấn chức nhân gian Kiếm Thánh. Bắt Tây Vực cổ thần, thêm chút Bát Hoang Lục Hợp duy ta thần công, tấn chức võ đạo thần thoại!

Tác giả: Nàng Lười Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình Giới thiệu: Nam tôn nữ ti, một tư tưởng ăn sâu vào trong xương tủy của mỗi người. Thân phận tôn quý thì có là gì? vốn cũng chỉ là bàn đạp của bọn nam nhân, nữ nhân trong thiên hạ này sinh ra số phận đã định sẵng như thế. Nhưng cái gì cũng có ngoại lệ của nó, nàng là nữ nhân lại mang trên người thân phận công chúa nhưng không vì thế mà bị mang đi hòa thân để nối liền mối quan hệ của quốc gia. Nàng xinh đẹp, thông minh tài trí hơn người, một tay...

full
Thẩm Tướng quân là mẫu thân ta, khi nàng ấy đang luyện kiếm không cẩn thận đá văng giày, lại bị đệ đệ của An Quý phi trông thấy. Hắn ta nhặt giày của mẫu thân ta lên, ném xuống sông, còn nhìn chằm chằm vào chân nàng ấy với ánh mắt dâm đãng, cười khả ố mà bình phẩm: "Thẩm Tướng quân ấy mà, tuy là một con hổ cái, hệt như nam nhân, nhưng đôi chân ngọc này lại mịn màng trắng nõn, nếu được vuốt ve trên giường, hẳn sẽ có hương vị khác." Về sau, những lời đồn thổi về mẫu thân ta lan truyền khắp kinh...

full
Đêm đại hôn với Thái tử, Nguyễn Linh Huyên mới biết Thái tử cũng không hài lòng để mình làm Thái tử phi. Trong lúc giận dữ, nàng cũng nói thẳng mình đã có người trong lòng, không ham hố hắn. Hai người lưng tựa lưng nằm trên giường cưới, một đêm trôi qua. Nguyễn Linh Huyên tỉnh dậy, phát hiện mình đã trùng sinh về mười một năm trước, sau khi nàng và Thái tử cùng nhau rơi xuống nước. Nghĩ đến nỗi ấm ức lúc đại hôn, nàng tranh thủ thời cơ cho hắn một cái bạt tai: “Đánh chết tên cẩu Thái tử nhà...

full
Diệp Diệu An vốn có một chuyện vui to lớn - vào cung để chôn cùng Hoàng đế sắp chết. Không ngờ, Lý Chuẩn, Chưởng ấn Ngự Mã Giám, lại dùng một thi thể để thay thế nàng, cướp nàng về đối thực. Thái giám cướp dâu, lại cướp cả dâu của Thánh thượng. Đáng bị mổ bụng phanh thây, băm vằm ra trăm nghìn mảnh, ném vào chảo dầu. Nhưng Lý Chuẩn đã kéo Diệp Diệu An ra khỏi hố lửa của đền thờ trinh tiết, để nàng biết rằng mình không phải là một đồ vật, càng không phải là một món đồ chơi, mà là một con người...

full
Phụ hoàng muốn ban hôn cho ta, ta nhìn xuống dưới đài, nơi có Tân khoa Trạng Nguyên Trình Ngọc và thiếu niên tướng quân Từ Lăng. Hai người họ quỳ trên mặt đất, cả hai đều mang dáng vẻ kiên quyết nhất định phải được chọn. Ta liếc nhìn xa xa, không mấy để tâm mà chỉ tay về phía người phía sau họ, kẻ khoác trên mình bộ quan phục màu tím, dáng người như trúc, chính là quyền thần Bùi Vọng: "Ta muốn hắn."

full
Trấn quốc tướng quân Tiêu Tấn Ngôn đại thắng trở về, dùng chiến công hiển hách xin cưới ta làm thê tử. Ta vui mừng khôn xiết gả cho hắn, nào ngờ đêm tân hôn lại bị hạ thuốc tuyệt tử. Tiêu Tấn Ngôn lấy cớ ta không thể sinh con, nạp nha hoàn Lâm Khiếu Khiếu làm thiếp. Lâm Khiếu Khiếu ỷ được sủng ái mà trăm phương ngàn kế hành hạ ta. Ta bị giam cầm trong nội trạch, cầu cứu vô vọng, uất ức mà chết. Đến khi chết đi mới biết, màn cầu thân này từ đầu đến cuối chỉ là một âm mưu. Mở mắt ra lần nữa, ta...

full
Tạ Huyên vì ta mà từ chối cưới thiên kim tiểu thư phủ Tể tướng. Ta lại sau lưng chàng tư thông, chết thảm dưới thân gã nam nhân khác, phía dưới rách toạc. Cả triều đình đều cười nhạo chàng mù quáng. Đường đường Thái tử, vậy mà bị một thôn nữ quê mùa đội mũ xanh. Về sau, chàng và tiểu thư khuê các kia thành thân.

full
GIỚI THIỆU: Khi ta đang chuyên tâm thêu một bức Tô thêu, trước mắt bỗng hiện ra một hàng chữ lơ lửng: 【Thật đáng thương cho nữ phụ, thêu ròng rã mười ngày mười đêm, cuối cùng bức thêu ấy lại bị nữ chính lấy đi đăng ký dự tuyển.】 Ngày mai chính là trận chung kết của cuộc tuyển chọn Thêu phường Hoàng gia, ai đạt hạng nhất sẽ được phong làm nữ quan. Lúc ấy, Triệu Tùng Trúc ân cần hỏi ta: “Thêu xong chưa? Ta đến Thêu phường Hoàng gia hỏi giúp nàng, xem có cơ hội được chọn không.”

full
Năm thứ hai sau khi thành hôn, huynh trưởng của phu quân Bùi Chinh đóng quân nơi Biên Thành đã tử trận. Trong lúc hạ táng, Liễu Triêu Triêu – thê tử của huynh trưởng - đã đập đầu vào quan tài tự vẫn. Được cứu sống trở về, Liễu Triêu Triêu đã quên đi rất nhiều chuyện. Chỉ xem Bùi Chinh là phu quân của nàng ta. Mẫu thân ôm lấy ta, nước mắt lưng tròng khuyên nhủ: "Trong bụng nàng ấy còn một hài nhi, không thể chịu thêm kích thích nào nữa." Bùi Chinh cúi đầu không dám nhìn ta: "Nguyệt Tú, nàng...

full
Ta là một công chúa, cầm kỳ thi họa chẳng tinh thông thứ nào, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến việc ta được phụ hoàng sủng ái. Bởi vì, ta đã dốc hết tâm huyết cả đời mình cho sự nghiệp "làm thế nào để trở thành một nàng công chúa được yêu thương", dẫu gian nan cũng không nản lòng, luôn tận tâm tận lực. Khi những công chúa khác còn đang chật vật học đàn, học vẽ, học thơ, học cờ để tranh giành sự sủng ái, thì ta đã sớm khôn khéo học được cách lấy lòng các vị nương nương, quý phi trong hậu...

full
Ta và Bùi Chiêm từ nhỏ là thanh mai trúc mã, hai lòng hòa hợp yêu thương. Sau mười năm thành thân, tình cảm phai nhạt dần, hắn nạp thiếp vào viện, còn ta bắt đầu ăn chay niệm Phật. Hắn cho ta danh phận chính thất, cho tình mới ân sủng, đôi bên xem như an yên vô sự. Mãi đến một ngày, ái thiếp của hắn vì đứa trẻ mà ta nuôi dám cãi lại vài câu, đã lạnh lùng sai người quăng đứa trẻ vào hồ nước sau viện giữa mùa đông giá rét. Cô bé nhỏ như mèo con chưa kịp giãy giụa được bao lâu đã chết chìm dưới...