Tác giả: Thư Nam Trạch

Quay đầu trong nháy mắt, mây trôi trong chốc lát. Tử vong là kết thúc cũng là khởi đầu mới, hoa nở hoa tàn vòng đi vòng lại luân hồi không ngừng, chúng sinh có thể làm chỉ có thả xuống chấp niệm thuận theo tự nhiên. Nhân sinh không được như ý bệnh nan y bỏ mình, mang theo ký ức chuyển thế trùng sinh làm bạch xà, tuế nguyệt trôi qua, thuộc về nhân loại cái kia bộ phận ký ức dần dần bị thú tính áp chế, rắn chính là rắn, mãi mãi cũng không phải chân chính nhân loại. Biến thân nữ xà yêu tìm kiếm...

Văn án: Cảnh tượng mờ nhạt dần trở nên sáng rực, khi tia nắng chiếu thẳng vào phòng bệnh, làm cho không khí trở nên ấm áp. Anh muốn tháo bỏ mặt nạ dưỡng khí và các ống tuyến, vì chúng khiến anh cảm thấy khó chịu. Nhưng toàn thân anh lại không chút sức lực nào để động đến cả cánh tay. Ánh mắt chậm rãi di chuyển, anh nhìn thấy ông bà và em gái đứng đầy người bên giường. Cha mẹ anh cúi đầu, tóc của họ đã hóa trắng, mặt đầy nước mắt và môi run rẩy nhìn anh. Em gái anh ngồi xổm trên ghế trước...