Bộ Lọc

Nữ Cường

Tiểu Nữ Tử A Trúc (tên do editor đặt) Tác giả: Thỏ Cụp Tai Thích Ăn Rau Mùi Thể loại: Không CP, Nữ Cường, Vả Mặt, Sủng, Xuyên Sách, Tiên Hiệp, Hư Cấu Kỳ Ảo, Sảng Văn Team dịch: Anh Công Tử Giới thiệu “Tiểu sư muội, quân tử không trọng thì không nghiêm (1), vừa nãy hình tượng và hành vi của muội ở bên ngoài thật sự không ổn.” “Ta hiểu rồi.” Tam Thanh nâng mắt: “Thật sự hiểu sao?” Khương Trúc nghiêm túc gật đầu. “Vậy câu vừa rồi sư huynh nói có nghĩa là gì?” “Quân tử đánh người không nặng tay...
Khương Nặc trọng sinh trở về ngày trước khi thiên tai ập đến. Đương nhiên là cô sẽ điên cuồng tích trữ hàng hóa. . . Nhưng tiền ở đâu ra? Một người làm công ăn lương bình thường, trong thẻ không có vài tỷ tiền tiết kiệm, cũng không có tài sản gì lớn, trong thẻ chỉ có chút tiền lương để dành được.
[Vô CP + Livestream + Đoán mệnh + Huyền học + Giới giải trí] Kỷ Hòa, đại lão huyền học độ kiếp thất bại, bất ngờ xuyên không trở thành nữ minh tinh tuyến mười tám bị cả mạng xã hội "hắc" tơi bời. Để trả nợ vi phạm hợp đồng, cô bất đắc dĩ mở livestream đoán mệnh kiếm tiền. Buổi phát sóng đầu tiên, một khán giả với khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt thâm quầng bước vào phòng livestream. “Chủ bá, tại sao mỗi đêm tôi đều mơ thấy ông nội tôi bắt tôi đốt vàng mã?” Kỷ Hòa nhíu mày, thản nhiên đáp: “Ông nội...
Muội muội tham dâm, dùng bát tự của ta để gả cho một vị võ tướng cao lớn oai phong. Còn ta thì bị ép gả làm vợ chung của ba huynh đệ nhà họ Phó. Hoắc Tướng quân trấn giữ biên ải, muội muội sau khi xuất giá liền ngày ngày sống cảnh phòng không gối chiếc. Mà ta lại đêm đêm được các phu quân cưng chiều, yêu thương hết mực. Cuối cùng, muội muội vì ghen ghét mà một dao đâm vào ngực ta, miệng rủa: “Ngươi là nữ tử, lại hầu hạ ba chồng, không biết liêm sỉ là gì!” Lần nữa mở mắt, ta đã quay trở lại...
Vào năm thứ năm làm ấm giường cho Vĩnh Ninh Hầu. Trước khi chính thê vào cửa, ta cầu xin hắn thả ta ra khỏi phủ. Hắn chắc chắn rằng ta sẽ không rời đi, lập tức chỉ vào một tên ăn mày bẩn thỉu bắt ta chọn một trong hai. "Không muốn theo bổn hầu, vậy thì theo hắn đi." Thấy sắc mặt ta trắng bệch, khóe môi hắn khẽ nhếch lên. "Nếu ngươi quỳ xuống cầu xin ta, bổn hầu... sẽ cho ngươi ở lại." Ta chậm rãi quỳ xuống, dập đầu thật mạnh trước mặt hắn. "Tạ ơn Hầu gia ban ân."
Cuộc hôn nhân vừa bước sang năm thứ ba, Tống Luật Thanh đã phải lòng chính cô thư ký của anh. Vì người phụ nữ ấy, anh đoạn tuyệt với gia đình, ruồng bỏ cả vợ con. Ngày rời khỏi nhà, anh đã quỳ suốt một đêm dài trước bài vị tổ tiên, rồi giao lại toàn bộ tài sản cho mẹ con tôi. “Anh xin lỗi mẹ con em, nhưng anh không còn lựa chọn nào khác. Anh yêu cô ấy, anh có thể vì cô ấy mà từ bỏ tất cả.” “Anh sẽ không về nữa đâu. Địa vị và tiền bạc này chỉ khiến anh ngạt thở.” “Sống trong một gia đình chỉ...
Ngày thứ ba sau vụ tai nạn xe và mất trí nhớ, tôi nhận được một cuộc điện thoại lạ, giọng người gọi lạnh nhạt: “Chúng ta đã ly hôn rồi, đừng giở mấy trò con nít này nữa, thật mất mặt.” Ngay sau đó, vang lên một giọng trẻ con non nớt: “Ghét mẹ! Con muốn dì Tâm Tâm làm mẹ cơ!” Tôi thấy thật kỳ quặc: “Chúc mừng nhé, mong ba con sớm tái hôn.” Sau đó, quản gia gọi đến lúc nửa đêm, có vẻ bất đắc dĩ. Ông nói cậu chủ nhỏ cứ khóc lóc đòi tìm mẹ. Nhưng người nghe máy lại là bác sĩ Tạ: “Cô ấy đang ngủ...
Trùng sinh về đúng ngày ly hôn, người đàn ông đã kết hôn với tôi ba năm đang nắm tay vị tiểu thư du học trở về. Hai người họ nhìn nhau cười, ánh mắt đầy vẻ tình tứ ngọt ngào. “Cái gọi là cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, mai mối định hôn, chẳng qua chỉ là tàn dư lạc hậu của thời phong kiến mà thôi. Điều tôi muốn là tự do yêu đương!” Kiếp trước tôi nghe xong câu này chỉ thấy buồn bã muộn phiền, mới ngoài hai mươi đã vì bệnh mà nằm liệt giường, tàn phai xuân sắc. Nhưng hiện tại, tôi không giận mà...
Ta vì chúng sinh mà hy sinh thân mình, mất trăm năm để khôi phục thần hồn và trở lại Cửu trùng thiên. Thế nhưng khi trở về, ta lại phát hiện ra mình có một kẻ thế thân. Nàng ấy thay ta hưởng muôn vàn sự cúng bái của nhân gian, thay ta làm đứa con ngoan dưới gối của mẫu thân, thay ta kết hôn với tiên lữ. Họ nói họ yêu ta nên mới tìm cho ta một người thế thân, nhưng khi ta trở về, để bảo vệ nàng ấy, họ không ngần ngại mong muốn ta c.h.ế.t. Chỉ vỏn vẹn một trăm năm, thân nhân quay lưng, bạn bè...
Cha qua đời thảm, mẹ tái giá, em trai gánh nợ khổng lồ, cô chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc leo lên xe của Tiêu Nghiễn Chi vào đêm mưa ấy. Cô cố gắng hết sức, dùng mọi thủ đoạn để làm hài lòng anh, với hy vọng có thể nhận được sự ưu ái từ anh. Nhưng mãi sau này cô mới hiểu ra Tiêu Nghiễn Chi là một người lạnh lùng vô tình. Mới ngoảnh đầu anh đã có người tình mới. Cô gái nhỏ ấy mềm mại, yếu đuối giống hệt như cô của ngày xưa. Thì ra anh thích sự thuần khiết. Rồi sau đó cô đã tận mắt...
Ta là nhân vật nữ chính của câu chuyện này, thuộc kiểu người “ vai năm tấc rộng thân mười thước cao”, ta cao tám thước, cao hơn nam nhi bảy thước một thước, quả thực trông có hơi "đồ sộ" chút xíu. ( 1 thước =33cm) Ta biết võ, sử dụng một cây Tuyên Hoa Đại Phủ ( rìu tuyên hoa). Ta là công chúa của Kỳ Triều, tuổi tác không còn nhỏ nữa, đã sắp thành gái già rồi. Ta mong phụ hoàng mau chóng kén phò mã cho ta, ta muốn làm một người vợ nhỏ bé, nũng nịu, nép vào lòng chồng như cánh chim non nhỏ bé...
Edit: Hồng Tụ Thiêm Hương ︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵ Người ta yêu mười mấy năm giết cả nhà ta. Đứa con chưa kịp chào đời cũng bị hắn đem lấy lòng người tình. Sau đó, hắn thậm chí còn tự tay dâng ta cho thái tử nước địch.
Ta nhặt được một kẻ sắp chết từ trong đống ăn mày, hắn tàn tạ, què quặt, đầu tóc rối bù, mặt mũi lấm lem, nằm rạp xuống đất xin ăn như một con chó. Một tên ngốc mà người người ngoài thành đều ghét bỏ. Chỉ có ta biết, người trước mắt này, từng là thiên chi kiêu tử chói mắt nhất Đế Kinh, từng là thiếu niên lang tiên y nộ mã.(chỉ những người nhà giàu mang quần áo sang trọng, hào hoa xa xỉ)
Chị tôi là "bạch nguyệt quang" của chồng tôi. Chị về nước để bắt gian, tóm anh ta và cô tình nhân nhỏ trong phòng khách sạn. Sau khi báo cảnh sát, cảnh sát nói rằng chỉ có tôi, vợ hợp pháp, mới có quyền phá cửa. Khi nhận được cuộc gọi của chị, tôi còn ngơ ngác. "Chị muốn tôi đi giúp chị bắt gian, tôi không rảnh như chị đâu." Chị ở đầu dây bên kia lo lắng hét lên. "Đó là chồng em, em phải tới." Tôi thấy ồn ào nên tắt điện thoại luôn. Buồn cười thật, chồng tôi mà, tôi còn không lo, chị lo cái...
Thẩm Tướng quân là mẫu thân ta, khi nàng ấy đang luyện kiếm không cẩn thận đá văng giày, lại bị đệ đệ của An Quý phi trông thấy. Hắn ta nhặt giày của mẫu thân ta lên, ném xuống sông, còn nhìn chằm chằm vào chân nàng ấy với ánh mắt dâm đãng, cười khả ố mà bình phẩm: "Thẩm Tướng quân ấy mà, tuy là một con hổ cái, hệt như nam nhân, nhưng đôi chân ngọc này lại mịn màng trắng nõn, nếu được vuốt ve trên giường, hẳn sẽ có hương vị khác." Về sau, những lời đồn thổi về mẫu thân ta lan truyền khắp kinh...
Ta chết vào năm thứ ba sau khi Lục Hạc An lên ngôi Hoàng đế. Hắn ta tự tay giam ta trong một ngôi miếu đổ nát, để mặc lũ ăn mày ùa vào hành hạ ta đến chết. Mà Thẩm gia đã trung thành qua nhiều đời, vừa mới giúp hắn quét sạch phe của Thái hậu để lên ngôi, ngay sau đó lại bị vu oan tội mưu phản, tru di cửu tộc. Sau khi xong chuyện thì bị vứt bỏ. Tất cả chỉ vì ta đã gi-ế-t nữ tử xuyên không mà hắn ta yêu nhất. Khi mở mắt ra lần nữa, ta đã sống lại vào ngày Thái tử đưa nữ tử xuyên không kia về...
Tôi đã thay thế suất tri thức thanh niên về thành của Tô Vãn. Ngày hôm sau, Thẩm Nghiên, bạn trai có nhan sắc yêu nghiệt của Tô Vãn, liền đến nhà tôi dạm hỏi. Anh ta nắm tay tôi, nhẹ nhàng hôn lên vết sẹo lõm trên má trái tôi, giọng nói quyến rũ mê hoặc, không một chút ghét bỏ: "Từ bỏ đại học, gả cho anh, cùng anh về nông thôn lao động cải tạo, được không?" Tôi nuốt nước bọt, mê luyến vuốt ve gương mặt đẹp như thần mà tôi đã thèm muốn từ lâu này, gật đầu: "Được thôi, vậy mỗi ngày anh đều cho...
"Phúc Khí Đông Lai" là một tiểu thuyết hài hước thuộc thể loại xuyên không. Nữ chính được trời ban cho vận may nghịch thiên, chưa sinh ra đã được tiên đoán là mệnh phú quý, trời sinh ra để hưởng phúc. Cùng ngày đó, cũng có một nữ phụ ra đời. Cô thì đúng kiểu “xui xẻo tận mạng” – đi đường cũng bị chim “thả bom”, trong nhà chẳng ai yêu thương: ông không thương, bà thì ghét. Rất không may, Tô Vãn Vãn xuyên vào trong quyển sách này... Trở thành nữ phụ xui xẻo nhất trong lịch sử. Nhưng mà... Tại...
Phụ hoàng muốn ban hôn cho ta, ta nhìn xuống dưới đài, nơi có Tân khoa Trạng Nguyên Trình Ngọc và thiếu niên tướng quân Từ Lăng. Hai người họ quỳ trên mặt đất, cả hai đều mang dáng vẻ kiên quyết nhất định phải được chọn. Ta liếc nhìn xa xa, không mấy để tâm mà chỉ tay về phía người phía sau họ, kẻ khoác trên mình bộ quan phục màu tím, dáng người như trúc, chính là quyền thần Bùi Vọng: "Ta muốn hắn."
Bạn trai chia tay vì mẹ anh chê nhà tôi nghèo Mẹ bạn trai chê nhà tôi nghèo, không có hộ khẩu ở thành phố S, không mua nổi nhà, ép chúng tôi chia tay. Nhưng khi nhìn vào dự án bất động sản mà bà ta gửi cho tôi... Khu đó là do gia đình tôi đầu tư xây dựng!