Tác giả: Khuyết Danh

full
Lá thư tình giấu dưới gầm giường bị anh tôi phát hiện rồi. Tôi rơi nước mắt đầm đìa, chỉ có thể trơ mắt nhìn anh lần lượt đốt từng bức thư tôi viết cho anh thành tro bụi. Trong ánh sáng leo lét, anh châm một điếu thuốc bằng ngọn lửa đó. Anh cười hỏi tôi: "Thích cả anh trai mình, Thẩm Tuế Hòa, em không thấy ghê tởm à?" Để tôi dứt khỏi thứ tình cảm lệch lạc này, anh đã nhốt một đứa mắc chứng thích tiếp xúc da thịt như tôi vào phòng dụng cụ suốt một ngày một đêm. Khi được cứu ra, tôi đứng còn...

full
Phó Tây Quyết là học sinh nghèo được nhà tôi tài trợ. Sau khi thành công và nổi danh, việc đầu tiên anh làm là cướp dâu ngay trong ngày cưới của tôi. Tôi hận anh vong ơn bội nghĩa, sau khi kết hôn không cho phép anh bước vào phòng ngủ nửa bước. Mãi cho đến khi, anh vì cứu tôi mà nhảy xuống từ tầng lầu mười tám. Tôi mới nhìn thấy được tình yêu gần như điên cuồng của anh. Khi mở mắt lần nữa, tôi quay về ngày anh bị bắt nạt học đường. Tôi cầm chai rượu đập vỡ trên đầu kẻ bắt nạt, mảnh thủy tinh...
![[Thập niên 70] Đừng tưởng ai cũng ngu](/_next/image?url=%2Fassets%2Fstories%2Fdefault.jpg&w=384&q=75)
full
Tôi đã thay thế suất tri thức thanh niên về thành của Tô Vãn. Ngày hôm sau, Thẩm Nghiên, bạn trai có nhan sắc yêu nghiệt của Tô Vãn, liền đến nhà tôi dạm hỏi. Anh ta nắm tay tôi, nhẹ nhàng hôn lên vết sẹo lõm trên má trái tôi, giọng nói quyến rũ mê hoặc, không một chút ghét bỏ: "Từ bỏ đại học, gả cho anh, cùng anh về nông thôn lao động cải tạo, được không?" Tôi nuốt nước bọt, mê luyến vuốt ve gương mặt đẹp như thần mà tôi đã thèm muốn từ lâu này, gật đầu: "Được thôi, vậy mỗi ngày anh đều cho...

full
Diệp Diệu An vốn có một chuyện vui to lớn - vào cung để chôn cùng Hoàng đế sắp chết. Không ngờ, Lý Chuẩn, Chưởng ấn Ngự Mã Giám, lại dùng một thi thể để thay thế nàng, cướp nàng về đối thực. Thái giám cướp dâu, lại cướp cả dâu của Thánh thượng. Đáng bị mổ bụng phanh thây, băm vằm ra trăm nghìn mảnh, ném vào chảo dầu. Nhưng Lý Chuẩn đã kéo Diệp Diệu An ra khỏi hố lửa của đền thờ trinh tiết, để nàng biết rằng mình không phải là một đồ vật, càng không phải là một món đồ chơi, mà là một con người...

full
Phụ hoàng muốn ban hôn cho ta, ta nhìn xuống dưới đài, nơi có Tân khoa Trạng Nguyên Trình Ngọc và thiếu niên tướng quân Từ Lăng. Hai người họ quỳ trên mặt đất, cả hai đều mang dáng vẻ kiên quyết nhất định phải được chọn. Ta liếc nhìn xa xa, không mấy để tâm mà chỉ tay về phía người phía sau họ, kẻ khoác trên mình bộ quan phục màu tím, dáng người như trúc, chính là quyền thần Bùi Vọng: "Ta muốn hắn."

full
Bạn trai chia tay vì mẹ anh chê nhà tôi nghèo Mẹ bạn trai chê nhà tôi nghèo, không có hộ khẩu ở thành phố S, không mua nổi nhà, ép chúng tôi chia tay. Nhưng khi nhìn vào dự án bất động sản mà bà ta gửi cho tôi... Khu đó là do gia đình tôi đầu tư xây dựng!

full
Ta và Bùi Diễn là thanh mai trúc mã, ta vì hắn mà làm mật thám bên cạnh Thái Tử suốt nhiều năm. Nhưng sau khi đăng cơ, hắn lại hỏi ta: "Trước tiên làm Quý phi của ta, được không?" Ta mỉm cười đáp: "Không cần." Vài năm sau, hắn khóc lóc cầu xin ta làm Hoàng hậu của hắn. Ta vẫn lắc đầu. Hắn không hiểu, chỉ là ta quá nhớ nhà.

full
GIỚI THIỆU: Khi ta đang chuyên tâm thêu một bức Tô thêu, trước mắt bỗng hiện ra một hàng chữ lơ lửng: 【Thật đáng thương cho nữ phụ, thêu ròng rã mười ngày mười đêm, cuối cùng bức thêu ấy lại bị nữ chính lấy đi đăng ký dự tuyển.】 Ngày mai chính là trận chung kết của cuộc tuyển chọn Thêu phường Hoàng gia, ai đạt hạng nhất sẽ được phong làm nữ quan. Lúc ấy, Triệu Tùng Trúc ân cần hỏi ta: “Thêu xong chưa? Ta đến Thêu phường Hoàng gia hỏi giúp nàng, xem có cơ hội được chọn không.”

full
Khi lướt Weibo, tôi thấy một cô gái đăng bài chia sẻ về câu chuyện tình yêu ngọt ngào với bạn trai của mình. Nhưng đọc một lúc, tôi bắt đầu thấy có gì đó không ổn. Chàng trai mà cô ấy nhắc đến trong bài đăng, sao lại giống bạn trai tôi đến vậy?

full
Editor: Chanh Giới thiệu: Sau khi độ kiếp, ta và kẻ thù không đội trời chung cùng mất trí nhớ. Ta và hắn ở trần gian thành thật yêu đương mười mấy năm. Yêu đương, thành hôn, sinh con, cái gì cũng có, ân ái vô cùng. Cho đến khi ta hoàn toàn khôi phục trí nhớ. Nhìn bảy đứa trẻ tròn vo trong nhà, ta rơi vào trầm tư...

full
Ai ai cũng hâm mộ ta lấy được một tấm chồng tốt. Phu quân kính ta yêu ta, nâng niu như châu ngọc, coi như trân bảo mà giữ trong lòng bàn tay. Thế nhưng có một ngày, hắn đột nhiên trở nên bạo ngược, ra tay hãm hại song thân ta, sát hại huynh trưởng ta, tra tấn, nhục mạ ta đến cùng cực. Một người, cớ sao có thể thay đổi đến mức ấy? Rốt cuộc là đã sai từ đâu? ...

full
Ngày được phong làm Quý phi, ta hoàn toàn thất sủng. Chỉ vì Hoàng hậu đang hôn mê sâu vì trọng thương đột ngột tỉnh lại. Giang Thanh Viễn bỏ mặc ta đang mặc y phục lộng lẫy, điên cuồng chạy đến cung Phượng Nghi. Người trong cung đều nói những ngày tháng tốt đẹp của ta đã chấm dứt. Ta nhìn bóng lưng Giang Thanh Viễn chạy xa, ngẩn ngơ xuất thần. Nếu nàng là Bùi Như Âm, vậy ta là ai?

full
Văn án: Vị hôn phu của ta lại đem lòng yêu một cô nương bán đậu phụ. Nàng ta không sợ quyền thế, một mình chống đỡ cả gia đình. Nàng từ chối biết bao người theo đuổi, tuyên bố: "Tự mình nỗ lực còn mạnh mẽ hơn tất cả." Thẩm Phó Ngôn nói: "Tiểu Mãn là chân ái của đời ta, không phải nàng ấy, ta sẽ không cưới ai khác." Ta thua một cô nương bán đậu phụ, trở thành trò cười của cả kinh thành. Bị người hãm hại, nửa đời làm một người thiếp thất danh không chính, ngôn không thuận. Dưới gối không có lấy...

full
Năm thứ ba sau khi thành thân, phu quân bỗng dưng mang về một đôi mẫu tử, khiến lời ra tiếng vào nổi lên khắp nơi. Hắn chỉ trời thề rằng: "Nương tử, ta xin thề với nàng, ta và đứa trẻ này tuyệt nhiên không có nửa phần liên quan! Ta chỉ thấy mẫu tử họ đáng thương nên mới đưa về." Người người đều thấy bất bình thay ta, nói ta chớ nên tin lời ấy, để tiện thiếp mang theo con hoang đường hoàng bước vào cửa. Ta nào có tin, bởi vì đứa trẻ kia, rõ ràng là cốt nhục của ta trước khi thành thân.

full
Vào ngày tôi quyết định hiến xác, tôi đã gọi điện cho anh trai, người mà suốt bảy năm qua tôi chưa từng liên lạc. Phía bên kia im lặng rất lâu mới bắt máy, tôi lập tức nói rõ mục đích cuộc gọi. Rồi cẩn thận bổ sung: “Chỉ cần ký tên thôi, sẽ không làm mất nhiều thời gian của anh đâu.” Phía bên kia mắng một câu “Đồ điên”, rồi cúp máy thẳng. Tôi đành lặn lội đường xa, mang theo giấy tờ đến thành phố nơi anh ấy sống. Lúc đến nơi thì đúng vào thời điểm anh ấy bận nhất. Anh ấy tiện tay ký tên, thậm...

full
Tôi trọng sinh, xuyên không trở về thời cấp ba, vô tình phát hiện mình có thể nghe thấy tiếng lòng của trùm trường. Lúc này, tôi đang bị anh ta ép vào góc tường. [Tại sao Dư Dư lại thích cái tên mọt sách đó chứ, anh đây có điểm nào thua hắn ta đâu!]

full
Khi Trịnh gia bị giáng chức và phải rời khỏi kinh thành, phu nhân của họ không đành lòng để con gái út phải chịu cảnh vất vả trên đường đi. Bà bèn mua chuộc bà mụ, tráo đổi con gái mình với đứa con của Tần gia ở cạnh vách, những người vừa lên kinh nhậm chức. Mười mấy năm sau đó, mọi chuyện diễn ra êm đẹp. Nhưng đến năm thứ hai sau khi Trịnh gia quay về kinh đô, thái tử bị phế truất, Tần gia bị kết tội lưu đày. phu thê Trịnh gia không muốn con gái ruột phải chịu cảnh xa xôi, bèn bày mưu tính...

full
Khi ta tỉnh lại lần nữa, thực sự không biết bản thân đang ở nơi nào. Ta nhớ mình từng nằm mê man trong Phượng Nghi Cung suốt bao nhiêu năm, cuối cùng bệnh tình vô phương cứu chữa mà rời khỏi nhân gian. Ta nghĩ, làm hoàng hậu hơn mười năm, ta cũng xem như tròn bổn phận, xứng đáng với câu "hiền lương thục đức". Tay ta chưa từng nhuốm máu, chắc cũng không đến mức phải xuống địa ngục. Đây là nơi nào? Chỗ ta nằm giống như một cái giường, rèm giường trên đầu lại có mấy phần quen thuộc. Ta định ngồi...

full
Sau khi xuất viện, Sầm Thọ Chính nói rằng ông ta không muốn cuộc đời mình còn gì hối tiếc nữa, muốn được ở bên người mình thật sự yêu, và đề nghị ly hôn với tôi. Tôi lập tức ký tên, còn tiện thể lấy đi hơn phân nửa số tiền tiết kiệm. Ông ta sững sờ, thất thần. Kiếp trước, ông ta cũng vào lúc này đề nghị ly hôn với tôi. Tôi mới biết người chồng mà tôi tôn thờ cả đời, hóa ra trong lòng vẫn luôn cất giấu một người khác. Tôi gào khóc ầm ĩ, như một người đàn bà chanh chua, làm ầm lên chuyện ông ta...

full
Mẹ kế của tôi nhân lúc chồng tôi ngủ say, lẻn vào phòng anh ấy. Nhưng bà ấy không biết rằng, chồng tôi là một kẻ cuồng kiểm soát đáng sợ, ngay cả khi ngủ anh ấy cũng phân biệt được ai là tôi, ai không. Anh mở mắt ra, lập tức đá bà ấy ngã xuống: "Cút! Cô xứng dùng đồ của cô ấy sao?" Mẹ kế tôi sững sờ. Chồng tôi quay sang nhìn tôi, ánh mắt đầy tủi thân: "Vợ ơi, anh bị bẩn rồi, cần khử trùng."