Cung Đấu

full
Phụ hoàng muốn ban hôn cho ta, ta nhìn xuống dưới đài, nơi có Tân khoa Trạng Nguyên Trình Ngọc và thiếu niên tướng quân Từ Lăng. Hai người họ quỳ trên mặt đất, cả hai đều mang dáng vẻ kiên quyết nhất định phải được chọn. Ta liếc nhìn xa xa, không mấy để tâm mà chỉ tay về phía người phía sau họ, kẻ khoác trên mình bộ quan phục màu tím, dáng người như trúc, chính là quyền thần Bùi Vọng: "Ta muốn hắn."

full
Ta và Bùi Diễn là thanh mai trúc mã, ta vì hắn mà làm mật thám bên cạnh Thái Tử suốt nhiều năm. Nhưng sau khi đăng cơ, hắn lại hỏi ta: "Trước tiên làm Quý phi của ta, được không?" Ta mỉm cười đáp: "Không cần." Vài năm sau, hắn khóc lóc cầu xin ta làm Hoàng hậu của hắn. Ta vẫn lắc đầu. Hắn không hiểu, chỉ là ta quá nhớ nhà.

full
Ta là tiểu Công chúa nhất hậu cung, Hoàng hậu vì muốn nuôi ta thành vô dụng, nên trăm phương ngàn kế dung túng ta. Lại đối với con gái ruột của mình - Tứ Công chúa cực kỳ nghiêm khắc. Trong cung ai ai cũng đồn, Lạc Dao Công chúa ngoài việc có khuôn mặt xinh đẹp ra, thì là một kẻ ngu ngốc chẳng biết nhạc lý, kinh văn gì cả. Ta bật cười. Ta xuyên không đến đây là để hưởng phúc, ai lại muốn cực khổ học mấy thứ thi thư lễ nghĩa, quy củ giáo điều đó chứ!

full
Ngày được phong làm Quý phi, ta hoàn toàn thất sủng. Chỉ vì Hoàng hậu đang hôn mê sâu vì trọng thương đột ngột tỉnh lại. Giang Thanh Viễn bỏ mặc ta đang mặc y phục lộng lẫy, điên cuồng chạy đến cung Phượng Nghi. Người trong cung đều nói những ngày tháng tốt đẹp của ta đã chấm dứt. Ta nhìn bóng lưng Giang Thanh Viễn chạy xa, ngẩn ngơ xuất thần. Nếu nàng là Bùi Như Âm, vậy ta là ai?

full
Ta là công chúa vô dụng nổi danh của Đại Ân, văn không thành, võ chẳng thạo, chỉ có gương mặt là coi được. Cho nên phụ hoàng anh minh của ta phất tay một cái, liền đem ta gả cho hoàng đế Đại Tề. Nghe nói vị thánh thượng nước Tề kia tính tình thất thường, sở thích quái dị, đặc biệt thích g.i.ế.t mỹ nhân, g.i.ế.t đến mức hậu cung trống trơn, chẳng còn một ai. Tề Yển đưa ta xem chiếc quạt làm từ xương mỹ nhân, một tay nhẹ nhàng xoa đỉnh đầu ta, khóe môi cong cong, nửa cười nửa không: “Sợ chưa?...

full
Cả đời ta làm nô làm tỳ. Năm nay đã ngoài năm mươi, cả đời không phu quân, không con cái. Nhưng ta đã nuôi nấng hai vị hoàng tử, hai vị công chúa, các vị ấy đều cung kính gọi ta là "Khanh cô cô". Trước khi qua đời, Hoàng quý phi từng nắm lấy tay ta, một lần nữa hỏi ta câu hỏi mà nàng vẫn thường hỏi trong suốt ba mươi lăm năm chúng ta sống bên nhau: "Bây giờ ngươi có vui không?" Ta vẫn lắc đầu: "Không vui." Gương mặt vốn kiều diễm của nàng đã trở nên tiều tụy vì những lần mang thai, sinh nở,...

full
Hoàng đế vi hành, mất tích suốt nửa tháng, khi trở về không chỉ mất trí nhớ, mà còn mang theo một nữ tử. Nữ tử ấy nói rằng nàng xuyên không tới đây, chỉ muốn sống "một đời một kiếp một đôi người", lại còn định ở hậu cung viết sách tuyên truyền tư tưởng pháp luật. Hoàng đế hạ chỉ, lệnh cho người đến cung của ta thu hồi Phượng ấn. Ta liền nhanh chân hơn, mang theo Phượng ấn đến tường thành năm xưa, ngẩng đầu nhìn hắn, cười nói: "Năm đó, chính tại nơi này, ngươi từng nói giang sơn này là vì ta...

full
Khi ta tỉnh lại lần nữa, thực sự không biết bản thân đang ở nơi nào. Ta nhớ mình từng nằm mê man trong Phượng Nghi Cung suốt bao nhiêu năm, cuối cùng bệnh tình vô phương cứu chữa mà rời khỏi nhân gian. Ta nghĩ, làm hoàng hậu hơn mười năm, ta cũng xem như tròn bổn phận, xứng đáng với câu "hiền lương thục đức". Tay ta chưa từng nhuốm máu, chắc cũng không đến mức phải xuống địa ngục. Đây là nơi nào? Chỗ ta nằm giống như một cái giường, rèm giường trên đầu lại có mấy phần quen thuộc. Ta định ngồi...

full
Hoàng quý phi qua đời, Hoàng đế phát điên, ra lệnh băm vằm cha ta thành muôn mảnh để chôn theo Quý phi. Ba năm sau, Quý phi giả chết quay về, còn ta đã trở thành tân sủng của Hoàng đế. Quý phi dẫm mạnh tay ta lên mảnh sứ vỡ: "Chẳng qua chỉ là thế thân của ta mà thôi, cũng xứng tranh giành với ta sao?" Ta không khóc không làm ầm ĩ, chỉ cung kính khiêm nhường. Hoàng đế tưởng ta si tình hắn ta sâu đậm, vậy nên chỗ nào cũng nhẫn nhịn, chỗ nào cũng nhượng bộ. "Muốn được bồi thường gì, nàng cứ việc...

full
Chương 1 Ta và muội muội đều là cung nữ hầu cận trong cung của Nguyễn phi. Đời trước, khi Nguyễn phi bị giáng chức, nàng chỉ được mang theo một cung nữ thân cận vào lãnh cung. Nàng để hai tỷ muội ta tự chọn — một người theo nàng vào lãnh cung, người còn lại đi theo Hoan tần, người từng thân thiết với nàng. Đời trước, muội muội ta chọn theo Hoan tần. Ai ngờ Hoan tần tính tình lỗ mãng, đắc tội các tần phi trong hậu cung, cuối cùng bị hãm hại mà ch ế t. Còn Nguyễn phi sau đó được phục vị, không...

full
Phụ thân ta tử trận nơi sa trường, phần thưởng mà hoàng thượng ban cho đứa con gái mồ côi như ta là cho phép chọn phu quân từ trong số các hoàng tử. Thái tử nho nhã, nhị hoàng tử phong nhã như trăng sáng gió mát, cho dù là tam hoàng tử bị tật ở chân, cũng mang khí chất như gió xuân. Thế nhưng ta, lại vén nhẹ bức rèm, nâng tay chỉ về góc phòng nơi một tiểu tư tuấn tú đang ngồi luống cuống: “Bệ hạ, thần nữ chọn hắn.” Tên tiểu tư ấy đầu óc không được nhanh nhạy, lời ăn tiếng nói cũng không lưu...

full
Ta là một người chuyên phục hồi cổ vật, nhưng một sớm ta bỗng nhiên xuyên không trở thành cung nữ hèn mọn nhất trong hậu cung. Một ngày nọ, hoàng đế và hoàng hậu xảy ra tranh cãi. Trong cơn phẫn nộ, hoàng đế cầm chén trà Đông Thanh men xanh vẽ hoa sen bên cạnh ném xuống đất. Ta, lúc đó đang lau bàn, không kìm được "bệnh nghề nghiệp", vô thức lao tới cứu. Ta nhanh chóng ôm lấy chiếc chén, lăn vài vòng trên đất để giảm bớt lực va đập, cuối cùng cũng cứu được cổ vật. Vừa mới thở phào nhẹ nhõm,...

Lận Bạc Chu, đại tông Nhiếp Chính Vương, bề ngoài cao nhã như trăng thanh gió mát, nhưng thực chất bẩn thỉu đến mức khiến người ta buồn nôn. Hắn là đại gian thần, ai ai cũng muốn tru diệt. --- Hôm ấy, một chiếc kiệu mềm đưa Mạnh Hoan, người vừa xuyên sách, đến nằm trên giường, bị ép bán làm thông phòng nam thiếp của Nhiếp Chính Vương. Trước tình cảnh này, làm sao để thoát khỏi tay gian thần? Mạnh Hoan chuẩn bị "nhập vai" theo thiết lập nhân vật gốc: cao quý lạnh lùng, thà chết chứ không khuất...

full
Ta gả vào Hầu phủ ngày ấy, cha chồng qua đời, mẹ chồng cũng đổ bệnh. Hỷ yến hóa thành tang yến, ta trong cơn nguy cấp được giao quyền quản gia, bình tĩnh sắp xếp, xử lý tang sự đâu vào đó. Phu quân cảm tạ ta giữ gìn thể diện cho Hầu phủ, nhưng từ đó không bước vào phòng ta thêm nửa bước. Về sau, hắn thiếp thất đầy nhà, con riêng, con vợ lẽ đông đúc. Ta tận tâm nuôi dạy, vì bọn chúng mưu tính tương lai. Vậy mà nghe được phu quân sau lưng dạy dỗ con cái rằng: "Phụ thân xưa nay chưa từng gặp...

full
Thái tử từng nói với ta: “Nàng là người sẽ làm hoàng hậu, có thể nào đừng nhỏ mọn như vậy không?” Nhưng khi ta rộng lượng buông tay, hắn lại đỏ mắt, bóp chặt cổ ta mà hỏi: “Còn muốn chạy? Nàng có phải vẫn còn muốn chạy thoát khỏi ta?” Làm người không thể tham lam, muốn cái này còn muốn cái kia. Đạo lý đơn giản như vậy mà hắn ta lại không hiểu. Sau lần thứ hai ta bỏ cung trốn đi, cuối cùng hắn đã hiểu rằng cái gọi là lấy đại cục làm trọng , và cái đại cục đó chính là ta.

full
Tỷ tỷ qua đời, để lại hai đứa con nhỏ. Mẫu thân ta tìm đến, cầu xin ta làm kế thất cho tỷ phu. Ta không chút ngần ngại, nói thẳng: "Cháu trai quý giá, không nghe lời có thể đánh không?" Mẫu thân ta liên tục gật đầu: "Tất nhiên là được." "Cháu gái yếu đuối, phạm sai lầm có thể phê bình không?" "Không thành vấn đề." Cuối cùng, ta hỏi: "Thế còn tỷ phu? Đã nhìn không thuận mắt từ lâu rồi, có thể đánh không?" Mẫu thân ta lau mồ hôi, nói: "Chuyện này phải hỏi bà bà con, dù sao hắn cũng không phải...

full
Năm đích tỷ gả vào Đông Cung, ta mới mười bốn tuổi. Tuy là con vợ lẽ nhưng chủ mẫu và đích tỷ chưa từng khắt khe đối với ta, ngược lại còn có thừa sự che chở. Ngay cả tỷ phu khi ấy còn là Thái tử cũng từng đùa rằng: “Sau này phải tìm cho Tiểu Kiều một lang quân thật tốt.” Nhà họ Kiều có hai vị tiểu thư, đích tỷ là Đại Kiều, ta là Tiểu Kiều. Dung mạo của hai tỷ muội giống nhau đến sáu phần. Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, đích tỷ bị hại, khó sinh mà mất, chỉ để lại một đứa bé còn thơ dại....

full
Ta là mỹ nhân đệ nhị kinh thành. Ta gả cho Lục Hoàng tử phóng đãng vô lại làm thiếp, sau đó ta cầu xin Lục Hoàng tử giết cả nhà ta. Lục Hoàng tử và ta đồng điệu với nhau, khen rằng tâm địa độc ác của ta rất hợp ý hắn. Từ đó, hai chúng ta cấu kết với nhau làm việc xấu, không việc ác nào không làm.

Bạn đang đọc truyện Đích Phi Sách của tác giả Chân Ái Vị Lương . An Cửu là đích nữ cũng là đại tiểu thư của phủ Quốc Công, sinh ra là một thiên kim, thân phận tôn quý, vượt xa vô số người. Thầy tướng còn từng phê mệnh cho nàng, nói nàn mệnh cách đại phú đại quý, tương lai không thể hạn lượng, có thế đứng cùng bậc đế vương. Mà có thể cùng Hoàng để sóng vai, dĩ nhiên chỉ có Hoàng hậu, thầy tướng chính là ngầm nói An Cửu có mệnh phượng hoàng. Gia thế phù hợp, tri thư biết nghĩa, gia giáo không...

Tác giả: Nhất Bán Công Tử.Thể loại: Bách hợp, cung đấu, ABO, cổ đại, trọng sinh, ngược tâm, HE. Văn án: Phu thê nhất thể, vinh nhục đồng cam. Cúc hoa đài hiu quạnh gió lay, búi tóc đong đưa kim thoa, phảng phất gió xuân tươi mát. Ngỡ như năm tháng ngừng trôi, phồn vinh một thoáng bì không được nhất đóa phương hoa, hai tay níu giữ năm tháng thanh xuân mãi trôi xa. Bước sai kiệu hoa, mặc nhầm giá y. “Phương Hoa* tài nữ vạn kiếp là tấm gương cho nữ tử trong thiên hạ, tiểu nữ tử tài hèn sức mọn...