Thông tin truyện
Bán Yêu Tư Đằng
Thể loại: Hiện đại linh dị
Người dịch: Hàn Vũ Phi
Poster: Mèo Mỡ
Người sống trên thế gian này phải có một mục tiêu, có một hy vọng. Ngay cả bài tập làm văn của học sinh tiểu học cũng viết về "Ước mơ của em".
-- Ước mơ của cậu là gì?
-- Lại người lần nữa.. Còn cô?
-- Trở thành yêu lần nữa.
Lời người dịch
Sau thành công với tác phẩm ngôn tình kinh dị Oán Linh Chạm Chuông (hay còn được gọi là Chuông Gió) đã được mua bản quyền chuyển thể thành phim. Lại một lần nữa Vĩ Ngư đưa chúng ta đến với thế giới yêu ma quỷ quái, kinh dị rùng rợn nhưng pha lẫn hài hước của Bán Yêu Tư Đằng.
Tư Đằng – Một yêu nữ có nguyên thần là cây mây. Cô bị chúng lão đạo sĩ giết chết vào thời Dân Quốc tại Thượng Hải. Bảy mươi sáu năm sau vô tình được máu một con người rót vào tim cứu sống. Nhưng bị mất đi phần lớn phép thuật và sức mạnh, trở thành một “bán yêu”. Cô quyết tâm đi tìm chúng lão đạo sĩ năm xưa báo thù, nhưng lại gặp phải cảnh còn người mất, kẻ thù đã mồ yên mả đẹp. Cô biết trả thù ai?
Tần Phóng – Một thanh niên đẹp trai, giỏi giang và giàu có. Nhưng cuộc đời của anh chỉ có thể hình dung bằng một câu “Gặp sai người sai thời điểm là thê lương”. Anh có một vị hôn thê không rõ lai lịch, dẫn đến việc bị mất tính mạng. Vô tình được một luồng yêu khí cải tử hồi sinh, trở thành một “nửa người”. Nhưng cái giá phải trả là phải luôn kề cận yêu nữ kia, còn bị cô ta bắt làm nô dịch. Là họa hay là phúc?
Chúng tiểu đạo sĩ hưng phấn như được ra nước ngoài du lịch, tụ tập bên nhau hớn hở thảo luận: “Nghe nói có yêu quái xuất hiện hả?”, “Là yêu quái thật sao? Có mấy cái mũi, mấy con mắt?”, “Nhất định phải chụp hình nó đăng lên mạng mới được.” – Bên kia là yêu quái chịu đựng gian truân, quyết tâm báo thù. Bên này là giới đạo môn thế kỷ hai mươi mốt vui chơi lười nhác mấy chục năm. Biết làm sao cho phải?
Liệu yêu quái có luôn làm điều ác, mà đạo sĩ luôn làm điều thiện? Cuối cùng là ai sẽ thắng, ai sẽ thua? Liệu Tần Phóng có thể trở lại làm người và Tư Đằng có thể trở lại làm yêu quái như ý nguyện ban đầu của mình chăng?
Người dịch: Hàn Vũ Phi
Poster: Mèo Mỡ
Người sống trên thế gian này phải có một mục tiêu, có một hy vọng. Ngay cả bài tập làm văn của học sinh tiểu học cũng viết về "Ước mơ của em".
-- Ước mơ của cậu là gì?
-- Lại người lần nữa.. Còn cô?
-- Trở thành yêu lần nữa.
Lời người dịch
Sau thành công với tác phẩm ngôn tình kinh dị Oán Linh Chạm Chuông (hay còn được gọi là Chuông Gió) đã được mua bản quyền chuyển thể thành phim. Lại một lần nữa Vĩ Ngư đưa chúng ta đến với thế giới yêu ma quỷ quái, kinh dị rùng rợn nhưng pha lẫn hài hước của Bán Yêu Tư Đằng.
Tư Đằng – Một yêu nữ có nguyên thần là cây mây. Cô bị chúng lão đạo sĩ giết chết vào thời Dân Quốc tại Thượng Hải. Bảy mươi sáu năm sau vô tình được máu một con người rót vào tim cứu sống. Nhưng bị mất đi phần lớn phép thuật và sức mạnh, trở thành một “bán yêu”. Cô quyết tâm đi tìm chúng lão đạo sĩ năm xưa báo thù, nhưng lại gặp phải cảnh còn người mất, kẻ thù đã mồ yên mả đẹp. Cô biết trả thù ai?
Tần Phóng – Một thanh niên đẹp trai, giỏi giang và giàu có. Nhưng cuộc đời của anh chỉ có thể hình dung bằng một câu “Gặp sai người sai thời điểm là thê lương”. Anh có một vị hôn thê không rõ lai lịch, dẫn đến việc bị mất tính mạng. Vô tình được một luồng yêu khí cải tử hồi sinh, trở thành một “nửa người”. Nhưng cái giá phải trả là phải luôn kề cận yêu nữ kia, còn bị cô ta bắt làm nô dịch. Là họa hay là phúc?
Chúng tiểu đạo sĩ hưng phấn như được ra nước ngoài du lịch, tụ tập bên nhau hớn hở thảo luận: “Nghe nói có yêu quái xuất hiện hả?”, “Là yêu quái thật sao? Có mấy cái mũi, mấy con mắt?”, “Nhất định phải chụp hình nó đăng lên mạng mới được.” – Bên kia là yêu quái chịu đựng gian truân, quyết tâm báo thù. Bên này là giới đạo môn thế kỷ hai mươi mốt vui chơi lười nhác mấy chục năm. Biết làm sao cho phải?
Liệu yêu quái có luôn làm điều ác, mà đạo sĩ luôn làm điều thiện? Cuối cùng là ai sẽ thắng, ai sẽ thua? Liệu Tần Phóng có thể trở lại làm người và Tư Đằng có thể trở lại làm yêu quái như ý nguyện ban đầu của mình chăng?
Các Chương Mới
Danh Sách Chương
- Chương 1: Dẫn truyện
- Chương 2: (Vô Đề)
- Chương 3: (Vô Đề)
- Chương 4: (Vô Đề)
- Chương 5: (Vô Đề)
- Chương 6: (Vô Đề)
- Chương 7: (Vô Đề)
- Chương 8: (Vô Đề)
- Chương 9: (Vô Đề)
- Chương 10: (Vô Đề)
- Chương 11: (Vô Đề)
- Chương 12: (Vô Đề)
- Chương 13: (Vô Đề)
- Chương 14: (Vô Đề)
- Chương 15: (Vô Đề)
- Chương 16: (Vô Đề)
- Chương 17: (Vô Đề)
- Chương 18: (Vô Đề)
- Chương 19: (Vô Đề)
- Chương 20: (Vô Đề)
- Chương 21: (Vô Đề)
- Chương 22: (Vô Đề)
- Chương 23: (Vô Đề)
- Chương 24: (Vô Đề)
- Chương 25: (Vô Đề)
- Chương 26: (Vô Đề)
- Chương 27: (Vô Đề)
- Chương 28: (Vô Đề)
- Chương 29: (Vô Đề)
- Chương 30: (Vô Đề)
- Chương 31: (Vô Đề)
- Chương 32: Chốn cũ
- Chương 33: (Vô Đề)
- Chương 34: (Vô Đề)
- Chương 35: (Vô Đề)
- Chương 36: (Vô Đề)
- Chương 37: (Vô Đề)
- Chương 38: (Vô Đề)
- Chương 39: (Vô Đề)
- Chương 40: (Vô Đề)
- Chương 41: (Vô Đề)
- Chương 42: (Vô Đề)
- Chương 43: (Vô Đề)
- Chương 44: (Vô Đề)
- Chương 45: (Vô Đề)
- Chương 46: (Vô Đề)
- Chương 47: (Vô Đề)
- Chương 48: (Vô Đề)
- Chương 49: (Vô Đề)
- Chương 50: (Vô Đề)