Chương 20: (Vô Đề)

Đổi lại là bạn, bạn có tin tưởng một yêu quái phí nhiều công sức,

thậm chí đã nắm tính mạng bạn trong tay chỉ vì muốn mời bạn ăn cơm thôi không?

Lời của Bạch Kim nói có lý hơn, nếu như cô muốn giết thì đã sớm giết

rồi. "Có thể giết mà không giết" tất nhiên có yêu cầu khác. Cuối cùng

bữa tiệc có hàm ý này bắt đầu, tiếp diễn, chuyển ngoặt và kết thúc như

thế nào thì phải đi xem mới biết được.

Thời gian cũng không còn sớm, quan chủ Thương Hồng sắp xếp cho mọi

người nghỉ ngơi, lại nhiều lần căn dặn chuyện này là "cơ mật" tuyệt đối

không thể lan truyền ra ngoài. Đám đệ tử lục đục tản đi, chỉ chừa lại

những người cầm đầu các môn phái và Nhan Phúc Thụy. Đạo trưởng Trương

Thiếu Hoa đến từ núi Thành Thanh đã ngoài sáu mươi tuổi, gầy gò nhưng

khỏe mạnh, cằm để một chòm râu dài, rất có phong phạm của đạo sĩ thời

xưa. Bình thường ông ta không nói nhiều lắm nhưng lúc mấu chốt lại nói

ra được trọng điểm. Ông ta đề nghị gọi điện thoại cho bà Hoàng Thúy Lan, phương pháp giải Đằng Sát là do bà ta cung cấp, chắc chắn bà ta sẽ có

hiểu biết về Tư Đằng, có thể nghe ngóng được một vài tin tức từ chỗ của

bà ta.

Đêm khuya yên tĩnh bị quấy nhiễu mộng đẹp khiến đối phương không vui lắm nhưng vẫn để bà Hoàng nhận điện thoại.

Quan chủ Thương Hồng bật chế độ loa ngoài, nói sơ qua chuyện đã xảy

ra ở đây, nghe thấy bên kia điện thoại bà Hoàng cũng rất kinh ngạc:

"Chuyện Tư Đằng có độc từ trước đến nay mẹ tôi không nhắc đến, có thể

ngay cả bà cũng không biết."

Mẹ bà Hoàng chính là Hoàng Ngọc năm đó được đạo trưởng Khưu Sơn mời

giúp trấn giết Tư Đằng. Sau đó bàvào Thục qua lại thân thiết với Khưu

Sơn, chắc chắn là biết không ít tin tức. Hỏi tới nữa thì bà Hoàng lại

hơi băn khoăn, ngập ngừng vài lần rồi thở dài nói: "Đều là chuyện quá

khứ rồi, nói ra e là không tốt cho danh dự của đạo trưởng Khưu Sơn."

Chuyện này có liên quan gì đến sư phụ mình chứ? Vừa nghe đến hai chữ "danh dự" Nhan Phúc Thụy lập tức khẩn trương lên.

Bà Hoàng do dự như vậy khiến Liễu Kim Đính không vui, trong lời nói

cũng có phần không khách sáo. Ông ta nói: "Bà Hoàng à, đạo trưởng Khưu

Sơn cũng đã chết nhiều năm vậy rồi. Ngay cả ông ta mập ốm cao thấp thế

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!