Tư Đằng muốn đến núi Thanh Thành. Tuy Tần Phóng chưa từng đến đó
nhưng cũng biết núi Thanh Thành là cái nôi của đạo giáo Trung Quốc. Anh
cảm giác ba bước gặp một đạo trường mười bước gặp một đạo quan, yêu quái bình thường chỉ e là tránh không kịp với nơi này. Nhưng cô…
Lòng mang đầy nghi ngờ nhưng Tần Phóng không hỏi, anh kiểm tra vé máy bay trên điện thoại di động, tốt nhất là từ Tây Ninh bay đến Thành Đô.
Anh vẫn đang giữ giấy chứng minh của An Mạn, ảnh trên chứng minh thư
cũng đã biến dạng, Tư Đằng dùng giấy chứng minh của An Mạn chắc hẳn có
thể qua kiểm tra an ninh. Mấu chốt là cô định đi lúc nào, có cần nghỉ
lại một đêm ở Nang Khiêm không….
Tư Đằng trả lời: "Không cần, càng nhanh càng tốt."
Cô còn nói: "Có một số người e rằng đang sống rất tự tại, tôi phải cho họ biết là ai đã trở lại rồi."
Nói đến câu sau, khóe môi cô và đuôi lông mày đều là nét cười. Đây là lần đầu tiên Tần Phóng nhìn thấy được tâm trạng cô tốt như vậy kể từ
khi anh biết cô đến nay. Cô nói: "Chỉ cần nghĩ đến bắt đầu từ bây giờ có nhiều người ăn không ngon ngủ không yên vì tôi, cảm giác thật là… Khiến người ta hưng phấn đến mức muốn mở kho phát gạo mà."
Điều yêu quái hưng phấn thật đúng là khiến người ta khó hiểu được.
Tần Phóng không phản bác, anh dừng một chút lại hỏi: "Tôi đi ra ngoài
tìm xe, tốt nhất hôm nay có thể rời khỏi Nang Khiêm."
Lúc đứng dậy lại hỏi cô: "Mua cho cô bộ quần áo thay trước nhé?"
"Không cần, không lạnh."
Còn rất tự mình đa tình nữa cơ đấy. Ai sợ cô lạnh? Tần Phóng thật bị
cô chọc tức mà. Anh chỉ chỉ chiếc áo khoác lính bên ngoài chiếc áo
choàng tắm của Tư Đằng: "Chúng tôi chả ai mặc vậy cả."
"Tôi thích, anh có ý kiến à?"
"Không có."
Tần Phóng nhận ra mình phải không ngừng rút ra được bài học kinh
nghiệmtrong việc giao tiếp với Tư Đằng. Sau này cho dù trên đầu cô ấy
đội một cái bao bố thì mình cũng đừng nói nửa chữ không được.
Tần Phóng đi đặt vé máy bay, nhân viên tiếp tân khách sạn còn tưởng
anh mất kiên nhẫn nên vội vàng giải thích: "Thưa anh, khách phòng số 188 đã trả phòng rồi. Chúng tôi lập tức cho người quét dọn, sẽ nhanh thôi
ạ."
Bên cạnh anh là người đàn ông cao lớn chờ trả phòng. Hắn để râu quai
nón, vừa nhìn đã thấy là loại bặm trợn. Tần Phóng cũng không để ý, đưa
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!