Mấy ngày cùng đi từ Nang Khiêm đến Thanh Thành, do ở chung đã lâu nên giữa Tần Phóng và Tư Đằng rốt cuộc đã đạt đến một sự thăng bằng không
còn cảnh đối đầu căng thẳng nữa.
Tần Phóng tổng kết lại chủ yếu là do cố gắng của anh.
Quy kết lại chỉ có hai điều sau đây:
Một là cân bằng tâm lý. Chết đi mà sống lại và đối mặt với chuyện yêu quái như vậy đã hoàn toàn phá vỡ hết tất cả nhận thức thường ngày và
thế giới quan cá nhân của anh. Ban đầu thật sự chưa có kinh nghiệm,
nhưng trải qua lâu ngày anh cũng đã nghĩ thông suốt. Cần gì phải đối
nghịch và gây sự với cô chứ. Đánh thì đánh không lại cô, mắng thì cũng
mắng không thắng cô, đạo đức không áp chế được cô, luật pháp cũng không
ràng buộc được cô. Người cực kỳ hạ tiện sẽ không có địch thủ, huống chi
là yêu quái chứ? Anh là người phàm tục phải dựa vào yêu khí của cô. Chỉ
cần cô làm xong việc, cố hết sức phối hợp với cô cho đến ngày đường ai
nấy đi thì sao lại không thể?
Nếu như cô có hành vi ác độc khiến trăm họ lầm than, xin lỗi, đã sinh ra làm người thì tinh thần trượng nghĩa phải có. Tần Phóng tưởng tượng
trong đầu mình không biết bao nhiêu lần cảnh anh đấu tranh đến cùng, máu chảy thành sông khiến ngay cả bản thân anh cũng rất cảm động. Chết thôi mà, đâu phải là chưa từng chết đâu. Vừa nghĩ như thế anh cảm thấy
chuyện sống chết cũng không còn quan trọng nữa.
Hai là… Điều thứ hai này thật sự rất quan trọng, chỉ có hai chữ thôi nhưng nó là chân lý nghìn đời không sai. Đó là "có tiền".
Tần Phóng rất cảm ơn tháng ngày qua anh đã không ham an nhàn, luôn có chí tiến thủ. Trước kia lúc công việc mệt nhọc anh buột miệng chửi tục, Đơn Chí Cương đã an ủi anh: "Không trải qua mưa gió sao thấy được cầu
vồng, chắc chắn có một ngày cậu sẽ phát hiện ra tất cả chuyện này đều có ý nghĩa."
Đúng vậy, ngày này rốt cuộc đã đến. Đâu chỉ có ý nghĩa không thôi, quả thật là rất có ý nghĩa mới đúng.
Bất cứ yêu cầu nào của Tư Đằng anh cũng chẳng mảy may cau mày. Tìm
người có tay nghề xuất sắc may sườn xám sao? Được. Giày cao gót sang
trọng đủ màu sao? Được. Áo khoác lông chồn tốt nhất sao? Được. Đi xe tốt nhất thay đi bộ sao? Được.
Lúc nhân viên bán hàng nói giá áo khoác lông chồn với anh, anh cũng
hơi ấp úng. Nhưng anh không nói không, mà là hỏi ngược lại Tư Đằng đang
mặc thử trước chiếc gương to: "Có muốn mua hai cái để thay đổi hay
không?"
Nhân viên bán hàng cảm động rưng rưng lệ, quay người khen anh với cô
gái tính tiền: "Chân tình đó, thật sự là chân tình nhất trần đời mà!"
Tần Phóng dở khóc dở cười. Đi mua sắm với Tư Đằng ngược lại khiến anh nghĩ đến An Mạn rất nhiều. Từ trước đến nay anh chưa từng đi mua sắm
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!