Nhan Phúc Thụy không dám nói mình đã chiếm được lòng tin của tất cả
người trong đạo môn, nhưng ít ra không còn bị bài xích gạt ra khỏi các
bí mật như lúc trước nữa.
Nguyên nhân là ông khăng khăng quy tội cái chết của Nhà Ngói là do Tư Đằng gây ra. Mỗi ngày ông hoặc nghiến răng nghiến lợi, hoặc nức nở lặp
đi lặp lại rằng:
- "Yêu quái Tư Đằng kia hại chết Nhà Ngói của tôi."
- "Nhà Ngói còn quá nhỏ chết rất thê thảm."
- "Các vị đạo trưởng, không phải các vị hàng yêu trừ ma sao? Các vị hãy nghĩ cách giết cô ta đi."
- "Dù muốn tôi đền mạng cũng được…"
Ai cũng khuyên ông, ngay cả Thẩm Ngân Đăng cũng giả tình giả nghĩa
bảo ông suy nghĩ nhiều rồi, nói không chừng không phải là yêu quái chỉ
do bọn buôn người lừa bắt đem bán thôi. Cho dù thật sự là yêu quái cũng
không nhất định là Tư Đằng mà.
Những lúc đó Nhan Phúc Thụy sẽ đỏ mặt trợn mắt, gào to khản cả giọng nói các người đều mắt mù ư, rõ ràng chính là cô ta làm.
Nhận được điện thoại của Tần Phóng, Nhan Phúc Thụy không dám trễ nãi
dù chỉ một phút, mặc áo mưa lần dò ra cửa, bước cao bước thấp rời khỏi
bản, đến khi cách cửa bản khá xa mới dám bật đèn pin lên.
Cũng qua không bao lâu, đèn pin sáng ngời đã soi được đầu xe không
bật đèn, lúc này mới biết được xe Tần Phóng dừng ở đây. Trên mặt đất
nước đã ngập đến cổ chân, ông lội nước đi qua nhưng chỉ đến gần chứ
không lên xe. Ông vịn vào cửa sổ xe, giọt mưa rơi ào ạt lên vành nón áo
mưa màu đen ướt nhem.
- "Đến lúc đó, bọn người Thẩm Ngân Đăng sẽ nói với tiểu thư Tư Đằng là có thể đã phát hiện ra sào huyệt Xích Tán rồi."
- "Hang động ở bên núi Hắc Bối đường rất khó đi, hoàn toàn không có
người đến. Hang rất lớn, giống như đi vào vài căn phòng, quanh co khúc
khuỷu. Bên trong có rất nhiều xương cốt động vật, động trong cùng rất
lớn, có rất nhiều măng đá thạch nhũ và cả một đầm nước nhỏ hôi thối."
- "Pháp khí của mấy vị đạo trưởng không mang vào động mà tìm nơi chôn sẵn bên ngoài. Tôi nghe đạo trưởng Thương Hồng nhắc qua một lần nói là
nhất định phải chọn đúng giờ vào lúc giữa trưa, sau khi tiểu thư Tư Đằng vào hang động thì mọi người cùng lấy pháp khí ra, mượn buổi trưa dương
khí thịnh để vây khốn cô. Nhưng uy lực trận thế này chỉ kéo dài cao lắm
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!