Chương 22: (Vô Đề)

Nhan Phúc Thụy gọi điện thoại cho Tần Phóng thông báo ngoại trừ Thẩm

Ngân Đăng ra thì đoàn người đã đến Thanh Thành đông đủ, im lặng chờ đến

buổi "thịnh yến" ngày mai. Nhưng trước đó ông muốn đến thăm Nhà Ngói,

ngoài ra giáo sư Bạch Kim cũng muốn đến thăm hỏi tiểu thư Tư Đằng trước.

Tư Đằng ngồi dưới mái hiên đọc sách, nghe nói như thế cũng không nhướng mí mắt lên: "Đợi đến ngày mai sẽ chết sao?"

Vị giáo sư Bạch Kim kia thì đành thôi, nhưng Tần Phóng vẫn cố tranh thủ cho Nhan Phúc Thụy: "Nhan đạo trưởng nuôi Nhà Ngói từ nhỏ đến lớn,

xem như con ruột của mình, nhiều ngày không gặp như vậy đương nhiên phải lo lắng rồi."

"Vậy lo lắng thêm một ngày nữa cũng đâu có chết."

Tuy giận nhưng quả thật đó là kiểu quy tắc của Tư Đằng, Tần Phóng cảm giác mình cũng đã quen rồi. Lúc anh định bỏ đi thì vô tình nhìn thấy

tên quyển sách cô đang cầm trên tay – "Liên Thành Quyết".

So sánh với Xạ Điêu, Thần Điêu thì Liên Thành Quyết hẳn là một quyển

chẳng có danh tiếng gì trong số truyện võ hiệp của Kim Dung. Nhưng suy

nghĩ kỹ lại hình như mấy ngày nay Tư Đằng chỉ đọc đi đọc lại mỗi một bộ

này. Tần Phóng không khỏi dừng mắt một chút, hành động này cũng không

quá lộ liễu nhưng Tư Đằng lại chú ý đến, cô giơ sách về phía anh hỏi:

"Xem chưa?"

"Xem rồi."

"Thích không?"

Thích không ư? Tần Phóng cẩn thận suy nghĩ sau đó lắc đầu: "Bình thường."

"Tại sao?"

"Hình như nam chính là một thanh niên nhà quê…" – Tần Phóng chỉ xem

truyện này một lần, nhiều nội dung không còn nhớ rõ – "Truyện Kim Dung

tôi chỉ thích loại đại hiệp thế gia, danh môn đại phái, Hoa Sơn Luận

Kiếm gì đó thôi."

Anh nhớ ra bản thân Kim Dung cũng đề cập đến "Liên Thành Quyết" được

lấy đề tài từ câu chuyện về một người tàn phế quê ở Hải Ninh. Trong thế

giới võ hiệp nhân vật chính không có gia thế ly kỳ lừng lẫy sẽ không

hay. Không giống với Dương Quá có cha là tiểu vương gia nước Kim, mẹ là

nữ hiệp khách, nhận Tây Độc Âu Dương Phong là cha nuôi, bái Tiểu Long Nữ phái Cổ Mộ làm sư phụ… Ngoài ra, tên chương đầu tiên của Liên Thành

Quyết là "Nhà quê vào thành" nghe quê mùa chết được…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!