Chương 40: (Vô Đề)

Tần Phóng chưa hề nghĩ đến vấn đề này. Ông cố và bà cố trong mắt anh

là hai người già đã qua đời vô cùng bình thường. Lẽ nào bọn họ cũng có

bí mật, mà bí mật này còn liên quan đến Tư Đằng sao?

Không thể tưởng tượng nổi, có thể nói là hoang đường.

Tư Đằng nói: "Tôi bị chôn ở Nang Khiêm, cậu lại đúng lúc phải đi Nang Khiêm để dập đầu cho tổ tiên. Tôi biết Thiệu Diễm Khoan, mà xưởng dệt

của anh ta cũng từng có làm ăn với trấn mà ông cố cậu ở. Cậu cảm thấy

đây chỉ là trùng hợp thôi sao? Dù thế nào tôi cũng không tin. Cha cậu

bảo cậu đi Nang Khiêm, chắc không thể nào để cậu đi tìm từng nhà được,

có cho cậu đầu mối gì hay không?"

Tần Phóng suy nghĩ một chút: "Cha tôi nói có thể tìm một một người

tên là Giả Quý Hồng. Vùng Nang Khiêm là khu người Tạng tập trung sinh

sống, rất ít người Hán, cho nên tuy đã trôi qua nhiều năm, hỏi thăm cẩn

thận sẽ không khó tìm ra. Không ngờ mấy năm trước Ngọc Thụ bị động đất

liên lụy đến Nang Khiêm, rất nhiều thôn xóm đã di dời. Cô có biết… Giả

Quý Hồng này không?"

Hiển nhiên Tư Đằng khá xa lạ với cái tên này: "Chỉ có tên thôi sao?

Còn nói gì với cậu nữa, ví dụ như là người này làm nghề gì chẳng hạn?"

"Nói là đã từng làm phu kéo xe… Ngoài ra, ông ta đứng thứ ba trong nhà, người ta thường gọi ông ta là Giả Tam."

Tư Đằng im lặng, có điều nhìn từ nét mặt cô, Giả Tam này hiển nhiên

là nhân vật đột ngột xuất hiện không để lại dấu vết gì để tìm rồi. Tần

Phóng còn định nói gì nữa thì điện thoại di động bất chợt vang lên.

Là Đơn Chí Cương gọi đến, anh ta nói chuyện lúc trước Tần Phóng nhờ

anh ta nghe ngóng tin tức về hậu nhân của Thiệu Diễm Khoan, nay đã có

manh mối rồi.

Hậu nhân của Thiệu Diễm Khoan thật ra là nhánh con vợ cả của ông ta

vẫn ở lại Thượng Hải. Thậm chí bị ảnh hưởng tư tưởng "Một chiếc giường ở Phổ Tây còn hơn một căn phòng ở Phổ Đông" (1) của thế hệ trước, chưa hề rời khỏi khu Hoàng Phố cổ xưa này.

(1) Là quan niệm của người Thượng Hải trong thập niên 80. Khi đó

Phổ Đông vừa khai phá, tuy nhà cửa mới xây khá rộng rãi nhưng giao thông không tiện, gần như không có khu vui chơi, mua sắm, bao gồm cả cơ cấu

chính quyền. Phổ Tây thì khá đầy đủ nhưng duy chỉ có nhà ở là chật chội, thường một nhà mười mấy mét vuông nhưng lại có đến bảy, tám nhân khẩu

hoặc thậm chí lên đến mười. Đến năm 86 – 90, có rất nhiều người trẻ tuổi đến tuổi kết hôn nhưng gặp khó khăn về vấn đề nhà cửa nên không kết hôn được. Ngay lúc đó chính phủ Thượng Hải đề xướng chính sách khai phá và

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!