Chương 44: (Vô Đề)

Nửa đêm, mưa dông, vách núi, yêu nữ. Dường như tất cả tình tiết trong câu chuyện kinh dị khi còn bé mà lúc nghe thấy sợ đến mức không ngủ

được đã tập hợp đầy đủ. Chỉ có điều Thẩm Ngân Đăng duyên dáng yêu kiều,

tướng mạo mỹ lệ trước mắt này còn đáng sợ hơn yêu quái mặt xanh nanh

vàng, miệng to như chậu máu trong truyện nhiều.

Tần Phóng khẩn trương đến độ đầu ngón tay run run: Phải trả lời cô ta thế nào đây? Bàn về thận trọng đa nghi, `Thẩm Ngân Đăng e là chỉ hơn

chứ không kém Tư Đằng.

Anh chần chờ quả nhiên khiến Thẩm Ngân Đăng hoài nghi. Cô ta đột

nhiên thay đổi sắc mặt, nhanh chóng nhìn khắp nơi: "Anh đi cùng Tư Đằng

sao? Cô ta đâu?"

Tình huống nằm ngoài dự liệu của anh, Thẩm Ngân Đăng có phần kinh

hoàng theo bản năng định đi vào động. Nhưng vừa mới cúi người thì lời

nói của Tần Phóng đã nhanh chóng giữ cô ta lại.

"Thẩm tiểu thư, cô đã từng nói nếu có chuyện gì có thể cầu cứu đạo

môn… Hiện tại tôi… trong lòng rất rối loạn, cũng không biết tại sao, tôi chỉ nguyện tin tưởng mỗi cô. Tôi không muốn bị Tư Đằng khống chế nữa,

tôi muốn nói cho cô biết bí mật của cô ta…"

Thẩm Ngân Đăng thoáng ngỡ ngàng, phút chốc đáy lòng dâng trào nỗi vui mừng. Đây chẳng phải là kế hoạch lúc trước của cô ta sao? Từng bước

tiếp cận Tần Phóng, dụ dỗ anh ý loạn tình mê với cô ta, sau đó nói hết

bí mật của Tư Đằng ra. Phải biết rằng, lấy yêu lực thăm dò trí nhớ của

con người là việc rất hao tổn nguyên khí. Năm đó bị đám người động Ma Cô chém đứt cánh tay gần như toàn thân mất hết máu yêu. Dưỡng hơn một trăm năm mới có thể bù lại nguyên khí nhưng lại vì chiến đấu một trận với

Thẩm Thúy Kiều nên lại bị thương nặng. Sau khi thay hình đổi dạng vào

động Ma Cô, cô ta đã thề bồi bổ lại nguyên khí, không để lộ tung tích,

nào biết giữa chững bỗng xuất hiện một Tư Đằng…

- "Tiểu thư Tư Đằng vì sao nhất định phải tìm được một yêu quái khác vậy?"

- "Vì một yêu quái cô đơn sống trên đời tịch mịch chứ sao."

Dóc tổ, chỉ có yêu quái mới có thể biết được yêu quái thật sự muốn

gì. Khi đó nhận được tin tức quan chủ Thương Hồng gửi đến, cô ta cũng đã quyết định chủ ý: Đương thời đã lâu không nghe thấy tung tích yêu quái

gì hết, sớm muộn gì cũng bị Tư Đằng tìm đến. Thay vì ngồi chờ chết thì

chi bằng…

Cho nên cô ta xuống núi, đi dò la Tần Phóng trước, sau đó vì lấy lòng tin của Tư Đằng mà đưa đến đất bùn nhiễm máu. Hôm đó sau khi trích máu

xong, cơn mệt mỏi ập tới nên nhu cầu cấp bách phải bồi bổ lại, lúc nửa

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!