Thông tin truyện
Khoái Xuyên Chi Vạn Nhân Mê II
-- Mở đầu:
- Mấy năm gần đây con phố này mở rất nhiều cửa hàng sủng vật, những thương nhân kia thậm chí thẳng thắn đem những ma cà rồng còn nhỏ tuổi của cửa hàng mình đặt ở phía bên ngoài cửa hàng, hấp dẫn ánh mắt khách hàng. Phải rằng ma cà rồng rất sợ ánh mặt trời. Tuy rằng loại ánh mặt trời này sẽ không trực tiếp thương tổn bọn họ, nhưng thời gian lâu dài, những ma cà rồng đó thị lực sẽ càng ngày càng kém, thân thể cũng sẽ càng ngày càng suy yếu.
Ngoài cửa hàng tiếng chuông gió đột nhiên vang lên, ông chủ trẻ tuổi lập tức đứng thẳng người, thay tiêu chuẩn tám cái răng mỉm cười, “Xin chào quý khách, xin hỏi ngài muốn dạng sủng vật gì? Nơi này của chúng tôi sủng vật lớn hay nhỏ đều có.”
Tiến vào chính là một thanh niên khá cao, ông chủ trẻ tuổi nhanh chóng đánh giá quần áo và phụ kiện của thanh niên khá cao này, đánh giá xem thử khả năng tài chính của đối phương, đợi lát nữa đề cử giá sủng vật thích hợp.
Người thanh niên cao có khuôn mặt thanh tú, bộ dáng khẽ mỉm cười khiến cho người khác không cách nào chán ghét. Hắn ăn mặc một cái áo sơ mi màu trắng bình thường, dưới người là một cái quần jean màu lam nhạt, nhìn qua trang phục cực kỳ bình thường, nhưng ông chủ trẻ tuổi lại phát hiện cái đồng hồ thanh niên đang mang trên tay kia là kiểu mẫu mới ra năm nay. Giá trị 1 vạn 8 ngàn tệ. Hắn đã nghiên cứu rất lâu trên tạp chí, nhưng vẫn không dám xuống tay mua một cái.
“Chào anh, cái kia…… Nơi này của anh có ma cà rồng không?” Người thanh niên cao hơi hơi mím môi cười một tiếng.
“Có, cửa hàng chúng tôi vừa mới đến vài ma cà rồng thời kỳ ấu niên, muốn hay không thử nhìn xem?” Thông thường khách hàng nghe được lời này đều sẽ biểu đạt bộ dáng rất có hứng thú, nhưng hắn không nghĩ tới người thanh niên cao ráo này lại lắc đầu.
- Mấy năm gần đây con phố này mở rất nhiều cửa hàng sủng vật, những thương nhân kia thậm chí thẳng thắn đem những ma cà rồng còn nhỏ tuổi của cửa hàng mình đặt ở phía bên ngoài cửa hàng, hấp dẫn ánh mắt khách hàng. Phải rằng ma cà rồng rất sợ ánh mặt trời. Tuy rằng loại ánh mặt trời này sẽ không trực tiếp thương tổn bọn họ, nhưng thời gian lâu dài, những ma cà rồng đó thị lực sẽ càng ngày càng kém, thân thể cũng sẽ càng ngày càng suy yếu.
Ngoài cửa hàng tiếng chuông gió đột nhiên vang lên, ông chủ trẻ tuổi lập tức đứng thẳng người, thay tiêu chuẩn tám cái răng mỉm cười, “Xin chào quý khách, xin hỏi ngài muốn dạng sủng vật gì? Nơi này của chúng tôi sủng vật lớn hay nhỏ đều có.”
Tiến vào chính là một thanh niên khá cao, ông chủ trẻ tuổi nhanh chóng đánh giá quần áo và phụ kiện của thanh niên khá cao này, đánh giá xem thử khả năng tài chính của đối phương, đợi lát nữa đề cử giá sủng vật thích hợp.
Người thanh niên cao có khuôn mặt thanh tú, bộ dáng khẽ mỉm cười khiến cho người khác không cách nào chán ghét. Hắn ăn mặc một cái áo sơ mi màu trắng bình thường, dưới người là một cái quần jean màu lam nhạt, nhìn qua trang phục cực kỳ bình thường, nhưng ông chủ trẻ tuổi lại phát hiện cái đồng hồ thanh niên đang mang trên tay kia là kiểu mẫu mới ra năm nay. Giá trị 1 vạn 8 ngàn tệ. Hắn đã nghiên cứu rất lâu trên tạp chí, nhưng vẫn không dám xuống tay mua một cái.
“Chào anh, cái kia…… Nơi này của anh có ma cà rồng không?” Người thanh niên cao hơi hơi mím môi cười một tiếng.
“Có, cửa hàng chúng tôi vừa mới đến vài ma cà rồng thời kỳ ấu niên, muốn hay không thử nhìn xem?” Thông thường khách hàng nghe được lời này đều sẽ biểu đạt bộ dáng rất có hứng thú, nhưng hắn không nghĩ tới người thanh niên cao ráo này lại lắc đầu.
Các Chương Mới
Danh Sách Chương
- Chương 1: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Hắn tên là Tịch Đăng
- Chương 2: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Tuy có lỗi với vai chính công, nhưng ta muốn hưởng thụ ấm áp một lần 2
- Chương 3: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Thật là đáng yêu
- Chương 4: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Nhóc keo kiệt, em còn muốn giận bao lâu?
- Chương 5: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Chiếp
- Chương 6: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Vươn tay với thúc thúc làm gì? Có phải muốn bao lì xì không?
- Chương 7: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Mặt viết đầy chữ cự tuyệt
- Chương 8: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Vẫn luôn chưa từng lộ mặt, vai chính công, Kim Dịch
- Chương 9: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Quang lệ diễm dật, xinh đẹp tuyệt luân
- Chương 10: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Cho dù cầu cứu, cũng chỉ có thể hướng về ta
- Chương 11: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Hắn sẽ không buông tay, cũng sẽ không để cho bất cứ kẻ nào đi cướp đi “người
- Chương 12: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Thật ngọt, muốn nếm thử một ngụm
- Chương 13: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Khi đó, Tống Lâm sẽ bảo vệ ngươi sao?
- Chương 14: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Đồ Chơi trong nhà không thấy đâu
- Chương 15: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Là máu đầu tim của ta
- Chương 16: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu
- Chương 17: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Tịch Đăng do dự giây lát, mới nói ra một cái tên
- Chương 18: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Nhớ kỹ, tôi tên là Ân Già
- Chương 19: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Tống Lâm mơ hồ Cảm thấy thế giới này điên rồi
- Chương 20: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Chỉ cần có thể ở bên cạnh Tống Lâm là được rồi
- Chương 21: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Nơi nguyên chủ đã bị nhốt rất nhiều năm
- Chương 22: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Một ác ma đôi tay dính đầy máu tanh
- Chương 23: Ta ở ma cà rồng văn hủy đi CP – Ta cũng muốn hưởng thụ ấm áp một lần, ta hy vọng có người có thể đối xử tốt
- Chương 24: Nghệ kỹ - Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Cầu ngươi bảo hộ hắn, xin ngươi mau mau cứu hắn
- Chương 25: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Ánh nến chiếu lên người thiếu niên tất cả đều là hoa, bao gồm cả biểu tình biến
- Chương 26: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Xin lỗi, ta quá vô dụng
- Chương 27: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Lòng người tham lam
- Chương 28: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Ta mơ thấy ngươi cùng người khác đi mất
- Chương 29: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Khi nào trời sáng?
- Chương 30: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Máu đỏ tươi tí tách nhỏ xuống mặt đất
- Chương 31: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Ngươi quá bẩn, làm ta ghê tởm
- Chương 32: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Morikawa kun thật sự là người tốt
- Chương 33: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Kurihara ca ca, ngươi giúp ta đi
- Chương 34: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Muốn làm nghệ kỹ, bộ dáng này của tiểu Chishima hoàn toàn không phù hợp
- Chương 35: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Bất động là bởi vì vết thương trên mặt sao?
- Chương 36: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Ta muốn dẫn ngươi rời khỏi nơi này
- Chương 37: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Thanh âm kia rất êm tai, tựa như tiếng nhạc trầm thấp đập vào trên trống lớn*
- Chương 38: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Hình như vai chính công đã trở lại
- Chương 39: Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – Tính cách quái đản, giỏi nhất là ngụy trang
- Chương 40: Ta ở huyền nghi văn hủy đi CP – Tình yêu vô vọng, thật đáng thương
- Chương 41: Ta ở huyền nghi văn hủy đi CP – Myron, em nguyện ý vì anh làm bất cứ chuyện gì
- Chương 42: Ta ở huyền nghi văn hủy đi CP – Kẻ phạm tội phải chịu trừng phạt, ai cũng không ngoại lệ
- Chương 43: Trọng sinh - Ta ở trọng sinh văn hủy đi CP – Lạc Duy trọng sinh, trọng sinh đến năm y mười bốn tuổi
- Chương 44: Ta ở trọng sinh văn hủy đi CP – Váy ba ba tặng cho con, những cái váy xinh đẹp đó, một cái cũng không thấy
- Chương 45: Ta ở trọng sinh văn hủy đi CP – Xin chào, tớ là Heller Sterling, cậu có thể gọi tớ là Heller
- Chương 46: Ta ở huyền nghi văn hủy đi CP – Chiếc váy ngủ này rõ ràng là của y!
- Chương 47: Ta ở trọng sinh văn hủy đi CP – Gia tộc Wood đã bị hủy trong tay mày, Lạc Duy Wood
- Chương 48: Ta ở trọng sinh văn hủy đi CP – Tựa như hoài niệm, tựa như sợ hãi, lại tựa như phấn khích
- Chương 49: Ta ở trọng sinh văn hủy đi CP – Không nghe lời, khởi động lại
- Chương 50: Ta ở trọng sinh văn hủy đi CP – Lần này viện trợ của cậu là Ân Thập Lục