Tác giả: Hải Đích Cáp Tử

full
Ta và Bùi Chiêm từ nhỏ là thanh mai trúc mã, hai lòng hòa hợp yêu thương. Sau mười năm thành thân, tình cảm phai nhạt dần, hắn nạp thiếp vào viện, còn ta bắt đầu ăn chay niệm Phật. Hắn cho ta danh phận chính thất, cho tình mới ân sủng, đôi bên xem như an yên vô sự. Mãi đến một ngày, ái thiếp của hắn vì đứa trẻ mà ta nuôi dám cãi lại vài câu, đã lạnh lùng sai người quăng đứa trẻ vào hồ nước sau viện giữa mùa đông giá rét. Cô bé nhỏ như mèo con chưa kịp giãy giụa được bao lâu đã chết chìm dưới...

full
Mười bốn tuổi, Giang Dã chỉ là một kẻ ăn mày tranh giành đồ ăn với chó hoang. Khi bị đánh đến nửa sống nửa chết, hắn được ta cứu giúp. Ta tận tâm chăm sóc hắn, đặt tên cho hắn, dạy hắn cách làm người. Sự dữ dằn trong ánh mắt hắn dần tan biến, hắn học được cách giao tiếp với người khác, trở nên yêu đời và hay cười hơn. Nhưng rồi, ta bị kẻ khác phân thây, thi thể bị ném ngay trước mặt hắn. Sau này ta mới biết, hắn vốn mang tên Giang Hách Đình, là tam hoàng tử lưu lạc nhân gian. Người the tử...

full
Ngày Tết năm đó, ba mẹ nuôi đưa tôi về quê, cả nhà ngồi trên chuyến xe khách cuối cùng trong ngày. Tôi khóc lớn, nằng nặc không chịu đi. Ba mẹ nuôi hết cách, đành dỗ tôi xuống xe. Đêm đó, chuyến xe ấy gặp t·ai n·ạn. Ba mẹ bàng hoàng.

full
Năm thứ bảy bị bán vào thanh lâu, tú bà chê ta đã có tuổi, định bán ta đi nơi khác. Người thanh mai trúc mã ta thầm mến bao năm tìm đến chuộc thân cho ta, nói rằng sẽ nạp ta làm thiếp. Thế nhưng, ta lại dứt khoát từ chối, dùng số bạc ta tích góp suốt những năm qua tự chuộc thân, rồi mở một y quán nhỏ. Các tỷ muội không hiểu: “Muội thầm mến Bùi đại nhân bao năm, cớ sao lại từ chối?” Ta mỉm cười: “Làm kỹ nữ là bán thân cho nhiều người, thiếp thất là bán thân cho một người. Dù sao cũng là bị...

full
Sau một đêm say rượu mất lý trí với trúc mã, ngày hôm sau, tôi thấy anh ta nhíu mày tựa vào đầu giường hút thuốc. Tôi nhìn ra anh ta đang bối rối hối hận, bèn chủ động nói với anh ta: “Đều là người trưởng thành rồi, em cũng không đòi anh phải chịu trách nhiệm, coi như chưa từng xảy ra đi.” Anh ta thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt rồi, thật ra anh đã có bạn gái rồi.” Tôi sửng sốt: “Bạn gái?” Anh ta nói với giọng chân thành: “Đúng, anh định cuối năm nay sẽ đưa cô ấy về ra mắt gia đình. Đến lúc đó...

full
Sau khi say rượu cùng thanh mai trúc mã, tôi và anh vượt qua giới hạn. Sáng hôm sau, anh tựa vào đầu giường, nhíu mày hút thuốc. Nhìn thấy sự do dự và hối hận trong mắt anh, tôi chủ động nói: "Đều là người trưởng thành cả rồi, tôi cũng không bắt anh chịu trách nhiệm. Coi như giúp đỡ lẫn nhau đi." Anh thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt, thực ra tôi đã có bạn gái rồi." Tôi sững sờ: "Bạn gái?" Anh nghiêm túc gật đầu: "Ừ, năm nay tôi định đưa cô ấy về nhà. "Đến lúc đó, hai người có gặp nhau, lời nào...

full
Tiểu thư luôn miệng nói với ta, người với người đều bình đẳng, nàng ta vẫn luôn xem ta như tỷ muội. Nàng ấy không cho phép ta hành lễ với nàng ta, kết quả ta bị phu nhân trách phạt. Nàng ấy không cho ta tiền thưởng, nói chưa từng xem ta là hạ nhân, kết quả mẫu thân ta không có tiền chữa bệnh. Nàng ấy không cho ta làm thiếp của thiếu gia, muốn ta kiên trì một đời một kiếp một đôi người, triệt để chặt đứt đường ra của ta. Sau đó, ta vì cứu nàng ta khi nàng ta rơi xuống nước mà sinh bệnh, nàng...