Nước hồ mùa đông lạnh thấu xương.
Rất nhanh, hắn đã kiệt sức, giọng khẩn cầu:
"Tang Ninh, ta là phu quân của nàng, chúng ta đã bên nhau bao năm, sao nàng lại nhất định muốn ta chết?
"Là vì đứa trẻ đó sao, hay là vì Nhan Tẩm Tuyết tiện nhân kia?"
Hắn thậm chí đã không còn nhớ tên của An An, giống như một con chó, van xin ta:
"Nàng cứu ta lên đi.
"Sau này, tất cả con của hậu viện đều sẽ do nàng nuôi, được không?
"Không—ta sẽ đuổi hết bọn họ, từ nay chỉ ở bên nàng.
"Chúng ta một đời một kiếp một đôi, sống bên nhau hạnh phúc!"
Nghe đến đây, ta chỉ thấy buồn nôn.
Ta bước đến gần bờ hồ, nhìn hắn, nở một nụ cười đầy ác ý:
"Bùi Chiêm, chàng có biết không?
"Nhan Tẩm Tuyết vốn không hề phản bội chàng.
"Đứa trẻ đó chính là con ruột của chàng, là trưởng tử của chàng, cũng là đứa con trai duy nhất của chàng.
"Cuối cùng lại bị chính tay chàng hạ lệnh đánh chết.
"Chàng thật là nhẫn tâm."
Hắn sững lại:
"Cái gì?"
Sau đó, hắn buông lời chửi rủa, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt độc ác trừng ta:
"Cố Tang Ninh, ngươi là đồ tiện nhân độc ác!
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
"Ngươi c.h.ế. t sẽ không yên lành đâu!
"Ta dù hóa thành lệ quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi! Ngươi…"
Ta cứ thế nhìn hắn từ từ kiệt sức, dần dần chìm vào làn nước băng giá của hồ sâu.
Chết trong lạnh lẽo và ngột ngạt.
Hắn không trực tiếp hại c.h.ế. t An An của ta, nhưng nếu không vì sự sủng ái của hắn khiến Nhan Tẩm Tuyết trở nên tàn nhẫn và kiêu ngạo như thế, An An của ta sẽ không phải chết.
Hắn cũng nên chôn cùng An An của ta.
12
Việc hầu gia Bình Xương mất tích trong chuyến săn đã trở thành câu chuyện cũ của kinh thành.
Người ta bàn tán một hồi, nói rằng có lẽ hắn bị thú dữ tha đi, hoặc sẩy chân rơi xuống khe núi sâu nào đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!