Thông tin truyện
Nhớ Em
-- giới thiệu truyện:
-
Năm 1997, thành phố R sắp sửa nghênh đón một trận mưa to. Màn trời một mảnh xám xịt, tiếng sấm rền kéo đến thê lương.
Một đám trẻ con tám chín tuổi đứng dưới mái hiên, thất kinh nhìn vào trong đại viện.
“Tao bảo mày phạm lỗi phạm lỗi. Làm vỡ nhiều chén như vậy, ông đây xem thằng nhãi ranh như mày lần sau còn dám không?!” Thập niên 90 trong đại viện là những bụi mận gai xanh um, ông chủ cửa hàng tạp hóa Trịnh Xuân là một người đàn ông trung niên tầm 40 tuổi. Lão chiết một cây thô nhất trong bụi mận gai, hung hăng quật từng phát lên cậu thiếu niên đang co quắp trên mặt đất.
Cậu thiếu niên hai tay che đầu, chôn mặt dưới cánh tay. Cành mận gai quất vào bên hông khiến thân thể cậu run lẩy bẩy, nhưng thiếu niên vẫn như cũ không hé lấy một lời.
“Lên tiếng! Ông đây xem mày bướng đến đâu?!” Trịnh Xuân tức giận, vừa đánh vừa mắng. Đánh một cái cọc gỗ không lên tiếng, hiển nhiên không thể khiến cho lão ta nguôi giận, ngược lại càng thêm phẫn nộ.
Trịnh Xuân hung hãn khiến cho đám nhóc đứng dưới mái hiên bị dọa ngốc, có người nức nở nhỏ giọng: “Hay là chúng ta thừa nhận đi, cậu ấy có thể bị đánh chết không?”
-
Năm 1997, thành phố R sắp sửa nghênh đón một trận mưa to. Màn trời một mảnh xám xịt, tiếng sấm rền kéo đến thê lương.
Một đám trẻ con tám chín tuổi đứng dưới mái hiên, thất kinh nhìn vào trong đại viện.
“Tao bảo mày phạm lỗi phạm lỗi. Làm vỡ nhiều chén như vậy, ông đây xem thằng nhãi ranh như mày lần sau còn dám không?!” Thập niên 90 trong đại viện là những bụi mận gai xanh um, ông chủ cửa hàng tạp hóa Trịnh Xuân là một người đàn ông trung niên tầm 40 tuổi. Lão chiết một cây thô nhất trong bụi mận gai, hung hăng quật từng phát lên cậu thiếu niên đang co quắp trên mặt đất.
Cậu thiếu niên hai tay che đầu, chôn mặt dưới cánh tay. Cành mận gai quất vào bên hông khiến thân thể cậu run lẩy bẩy, nhưng thiếu niên vẫn như cũ không hé lấy một lời.
“Lên tiếng! Ông đây xem mày bướng đến đâu?!” Trịnh Xuân tức giận, vừa đánh vừa mắng. Đánh một cái cọc gỗ không lên tiếng, hiển nhiên không thể khiến cho lão ta nguôi giận, ngược lại càng thêm phẫn nộ.
Trịnh Xuân hung hãn khiến cho đám nhóc đứng dưới mái hiên bị dọa ngốc, có người nức nở nhỏ giọng: “Hay là chúng ta thừa nhận đi, cậu ấy có thể bị đánh chết không?”
Các Chương Mới
Danh Sách Chương
- Chương 1: Trở về chín tuổi
- Chương 2: Quỳ xuống
- Chương 3: Sợ
- Chương 4: Chim cánh cụt nhỏ
- Chương 5: Răng sữa
- Chương 6: Khốn Khổ
- Chương 7: Đập Nồi Dìm Thuyền
- Chương 8: Cô Gái Tốt
- Chương 9: Trăng Khuyết
- Chương 10: Mềm Lòng
- Chương 11: Chúng Ta Còn Trẻ
- Chương 12: Lật Tẩy
- Chương 13: Chán Ghét
- Chương 14: Anh Cõng Em
- Chương 15: Bánh Trung Thu
- Chương 16: Lớn Lên
- Chương 17: Một Chút Động Tâm
- Chương 18: Tiểu Nữ Thần
- Chương 19: Tức Giận
- Chương 20: Không Xấu
- Chương 21: Tiểu Yêu Tinh
- Chương 22: Nhìn Nhau
- Chương 23: Yếu Đuối
- Chương 24: Tàn Nhẫn Độc Ác
- Chương 25: Hung Ác Nham Hiểm
- Chương 26: Trân Bảo
- Chương 27: Chán Ghét
- Chương 28: Chó Điên
- Chương 29: Hèn Mọn
- Chương 30: Đừng Yêu Sớm
- Chương 31: Lạnh Nhạt
- Chương 32: Huy Hoàng
- Chương 33: Ánh Trăng Sáng
- Chương 34: Trở Về
- Chương 35: Người Trong Lòng
- Chương 36: Xấu Tính
- Chương 37: Tâm Ý
- Chương 38: Yêu Thích
- Chương 39: Ngốc Hay Không
- Chương 40: Ôm Ấp
- Chương 41: Kem
- Chương 42: Hoa Đào
- Chương 43: Quỳ Dưới Váy
- Chương 44: Chọn Ai
- Chương 45: Ghen Tị
- Chương 46: Tiên Sinh
- Chương 47: Chết
- Chương 48: Quá Khứ
- Chương 49: Về Nhà
- Chương 50: Xoa Dịu