Editor + Beta: Tiểu Hy.
Khương Tuệ cho rằng mình nhìn lầm, trước mặt đám đông chen chúc, nhưng mà thiếu niên lại rất cao, thế nên cô có thể thấy anh ở trong đám người xa xa, cô cảm thấy bóng dáng kia quen thuộc lại xa lạ.
"Trần Thục Quân, cậu thấy người phía dưới khu dạy học có quen mắt không?"
Trần Thục Quân nhìn kỹ: "Ôi anh ta cao quá." Cô bé chỉ kinh ngạc cảm thán, nhưng không cảm thấy quen mắt, "Cậu có quen anh ta sao?"
Khương Tuệ ngẫm lại cũng cảm thấy không có khả năng, cô lắc đầu: "Tớ suy nghĩ nhiều thôi."
Hai cô bé trở lại phòng học, Trần Thục Quân nóng nực dùng tay quạt quạt.
Ở phía sau, có một vài cô bé vây quanh Tưởng Đệ, các cô đang bàn chuyện bát quái.
Thời điểm này thứ gây chú ý không phải là trò chơi đuổi bắt hay trò chơi điện tử, mà là những thay đổi xung quanh.
Tưởng Đệ nói: " …Buổi chiều hôm trước tớ thấy hiệu trưởng đón tiếp một vị khách lái xe hơi, các cậu chờ đi, trường chúng ta khẳng định sẽ có học sinh mới."
Có người phản bác: "Sao cậu biết? Lỡ như là bạn của hiệu trưởng đến nói chuyện thì sao?"
Tưởng Đệ nói: "Bởi vì lúc học thể dục tớ thấy có người lái xe đưa một nữ sinh đến, trên mặt còn đeo khẩu trang Cardcaptor Sakura, lớn tuổi hơn chúng ta, chắc là học sơ nhị sơ tam (lớp 8, lớp 9)."
Mấy cô bé sôi nổi kinh hô.
"Tưởng Đệ, chị ấy có đẹp không?"
Tưởng Đệ nói: "Đã nói là đeo khẩu trang rồi, không biết có đẹp hay không.
Nhưng váy của chị ấy rất đẹp, tớ chưa thấy ai mặc váy đẹp như vậy ở trường."
Mấy cô bé nâng má, hâm mộ nói: "Con gái của ông chủ lớn, quần áo đẹp, lớn lên hẳn là cũng đẹp."
Tưởng Đệ nghĩ ngợi: "Không sao, khu dạy học cách không xa, không bao lâu chúng ta có thể thấy chị ấy rồi."
Tưởng Đệ nói không sai, khu dạy học của bọn họ là khu A, khu bên cạnh là khu B, mà học sinh sơ tam học ở khu B.
Hai ngày sau, lúc Khương Tuệ đến canteen trường mua bút máy mới, đi ngang qua khu B, thấy bên ngoài lớp sơ tam ban 1 vây quanh một đám học sinh.
Một nữ sinh mặc váy vàng cam cùng một nữ sinh mặc đồ màu hồng đang đánh nhau.
Con gái đánh nhau! Cảnh tượng này thật bùng nổ, huống chi nữ sinh mặc đồ màu hồng là Lâm Văn Văn.
Khương Tuệ đã nghe nói tới Lâm Văn Văn, vị học tỷ này rất có danh tiếng trong trường, năm trước đã đại biểu cho trường tham gia thi đấu diễn thuyết, còn ẵm được giải nhất.
Lâm Văn Văn lớn lên thanh thuần xinh đẹp, hơn nữa tâm cao khí ngạo, nổi danh là "Bông hồng" của sơ trung Ánh Dương.
Sau đó Khương Tuệ lớn lên, có người còn so sánh dung mạo của Khương Tuệ với Lâm Văn Văn.
Có thể thấy được một nữ thần như vậy, lúc này lại đánh nhau với người khác, xung quanh một mảnh thổn thức, còn có người muốn tiến lên can ngăn.
Nữ sinh mặc váy vàng cam đeo khẩu trang đang liều mạng tát Lâm Văn Văn, tựa như cực kỳ căm hận khuôn mặt kia.
Lâm Văn Văn hốc mắt đỏ bừng, túm chặt tóc Đoạn Linh, một tay kéo khẩu trang của Đoạn Linh xuống.
Đám người chớp mắt liền an tĩnh.
Đoạn Linh đột nhiên hét lên một tiếng, giống như nổi điên mà đánh Lâm Văn Văn.
Khương Tuệ lơ đãng nhìn thấy, cũng ngẩn người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!