Tác giả: Ngã Giai Phong Nguyệt

Vào năm thứ tư ta m.ổ lợn nuôi Giang Toại ăn học, vô tình nghe được hắn không muốn nhận thê tử từ nhỏ được hứa hôn là ta đây, hơn nữa hắn đã có ý trung nhân, thầm thương trộm nhớ trong lòng. Ta giận quá hóa liều, liền tìm cơ hội muốn cư.ỡng é.p Giang Toại. Nhưng giữa chừng, ta đã thức tỉnh, hóa ra bản thân ta chỉ là nữ phụ độc ác trong cuốn tiểu thuyết cổ đại này. Vì u mê bám lấy nam chính mà sớm đi tìm đường ch.ết. Thế nên ta lập tức thu lại tâm tư, nhận Giang Toại làm ca ca. Lại trăm phương...
Quý nhân đến từ kinh thành gặp nạn. Bị người ta đánh gãy chân sau lại bị ép cưới ta, nữ đồ tể có dung mạo xấu xí này. Ta biết Lục Ngôn Hòa hoàn toàn không thích ta. Nhưng hắn thật sự trông rất hợp ý ta. Vì vậy ta nghĩ hết mọi cách chữa khỏi chân cho hắn, lại ép hắn tiến bộ. Sau đó, phủ Tướng Quân phái người tìm con trai út về, cùng đến còn có người trong lòng trước đây của Lục Ngôn Hòa. Ta tận mắt nhìn hắn khi đối mặt với thanh mai thì tràn đầy vui mừng, là vẻ trân trọng mà ta chưa từng thấy....
Ta đã cưỡng ép vị công tử xinh đẹp gặp nạn kia. Vì áy náy, ta tận tâm tận lực chữa trị chân và giải độc cho hắn. Công tử tuy kiêu ngạo đỏng đảnh, nhưng đối với ta lại rất ân cần và bám người. Ta cứ ngỡ hắn cũng có ý với mình. Cho đến khi ta liều mình bảo vệ hắn về kinh tìm người thân, lại tình cờ nghe thấy Bùi Tiện cùng tiểu thư phủ tướng quân, cũng chính là người muội muội trên danh nghĩa của ta, đang tủi thân than thở: "Tỷ tỷ của ta vừa ngốc vừa xấu, nếu không phải có vài phần giống ta, ta...
Sau khi ta trọng sinh, việc đầu tiên làm chính là xách đao mổ heo, chặt đứt nghiệt duyên giữa Tạ Hạc và nữ chính. “Làm trạng nguyên hay bị ta c.h.é.m, ngươi chỉ được chọn một trong hai.” Tạ Hạc ôm m.ô.n.g bị ta đá, nghiến răng mắng ta là d.â.m phụ ghen tuông. Một câu ấy, mắng đến khi hắn thi đỗ trạng nguyên, trở thành tân quý nhân của triều đình. Mắng đến khi hắn nói muốn cưới ta làm thê. Ngẩng cổ, đỏ mặt, phẫn uất nói: “Ngoài ta ra, ai chịu nổi ngươi – cái đồ d.â.m phụ vô lý này chứ!” Ta tin...
Bùi Cảnh là ám vệ của ta. Thế nhưng khi bị thích khách tập kích, hắn lại theo bản năng liều mình che chở cho hoàng muội của ta. Về sau, mưu đồ đoạt vị thất bại, ta bị một mũi tên của Bùi Cảnh ép đến rơi xuống vực sâu mà bỏ mạng. Trọng sinh một lần nữa, phụ hoàng để ta tự mình chọn ám vệ. Ta mặc kệ để Bùi Cảnh bị đánh đến m.á.u me đầm đìa, quay đầu chỉ vào kẻ khác. Về sau, hắn đêm khuya xông vào điện của công chúa, run giọng quỳ xuống cầu xin chịu phạt: “Điện hạ... cớ sao không chọn ta?”
Năm thứ hai liên hôn thương nghiệp với Văn Thức An, ánh trăng sáng của hắn về nước. Khi tôi thức thời định làm đơn ly hôn nhường lại chức bà Văn, thì tin nhắn của cậu học trò đột nhiên được gửi đến. [Thầy ơi con đã làm theo lời thầy dặn rồi mà sao vợ con vẫn muốn ly hôn với con!] [Chắc chắn không sai ở đâu hết, tôi không sai, vậy người sai là thầy!] [Trả tiền lại đi!!! Tôi muốn báo cảnh sát!] Tôi tâm phiền ý loạn, trực tiếp quăng cho hắn một sợi dây đỏ có giá 9 tệ 9. Rồi nói đeo nó sẽ có tác...
Năm thứ hai liên hôn thương nghiệp với Văn Thức An, ánh trăng sáng của hắn về nước. Khi tôi thức thời định làm đơn ly hôn nhường lại chức bà Văn, thì tin nhắn của cậu học trò đột nhiên được gửi đến. [Thầy ơi con đã làm theo lời thầy dặn rồi mà sao vợ con vẫn muốn ly hôn với con!] [Chắc chắn không sai ở đâu hết, tôi không sai, vậy người sai là thầy!] [Trả tiền lại đi!!! Tôi muốn báo cảnh sát!] Tôi tâm phiền ý loạn, trực tiếp quăng cho hắn một sợi dây đỏ có giá 9 tệ 9. Rồi nói đeo nó sẽ có tác...