Chương 15: (Vô Đề)

#Ngoại truyện – Nhật ký một ngày bị vợ quản

Tôi tên Văn Thức An.

Một người đàn ông từng mơ mộng rằng bản thân là trụ cột vững chắc trong gia đình.

Nhưng hiện tại...

Tôi đang đứng trước siêu thị, trong tay cầm một danh sách dài đến phát ngán:

Băng vệ sinh (loại có cánh, siêu thấm, ban đêm)

Sữa hạnh nhân không đường (loại hộp tím, không phải hộp xanh!)

Dưa leo (chọn trái thon dài, không to quá)

Bột trà xanh (loại Nhật, không phải hàng nội địa)

Cà chua (loại bi, không dập)

Và… một chai nước hoa hình con thỏ màu hồng?

Tôi nhìn tờ giấy như nhìn một mật mã cổ đại.

Sau đó run rẩy gửi ảnh hỏi lại: [Cái này đúng không?]

Vợ tôi trả lời rất nhanh: [Không. Hình con thỏ nhưng tai phải cụp xuống, không phải dựng lên.]

...

Tôi thề, từ hôm lộ ra cái danh tiểu đồ đệ si mê vợ, tôi không còn chút tôn nghiêm nào cả.

Nhưng tôi cũng không cần nữa.

Lúc tính tiền, cô thu ngân mỉm cười hỏi tôi:

"Bạn gái anh chắc dễ thương lắm nhỉ?"

Tôi ngẩng đầu lên, chân thành đáp:

"Là vợ tôi. Cô ấy siêu dữ, nhưng tôi yêu cô ấy nhất đời."

Buổi tối.

Tôi bày biện đồ ăn gọn gàng, bật bài nhạc vợ thích, rót ly nước sâm mát lạnh, dâng bằng cả hai tay.

Vợ tôi nhìn tôi như đang nhìn một sinh vật đang tiến hóa:

"Bữa nay ăn trúng gì mà chăm thế?"

Tôi chớp mắt:

"Ăn trúng... tình yêu."

...

Tôi bị ném cái gối vào đầu, kèm câu ghê quá!

Nhưng khi quay đi, vợ tôi vẫn nén cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!