Tác giả: Mập

Trịnh Tiêu đang sống một đời vui vẻ, không ngờ xui xẻo đến mức bị hệ thống mắt mù kéo vào trong sách. Đã bị kéo vào trong sách thì cũng thôi đi, thân phận của cô lại là nữ phụ pháo hôi sẽ chết trong vòng mười nghìn chữ, chính là loại vừa mới được nhắc tên đã phải mồ yên mả đẹp. Là người nắm giữ cốt truyện trong tay, cô không ngu đến mức thật sự làm theo cốt truyện não tàn của bộ tiểu thuyết thiếu nữ này. Có điều, người tính không bằng trời tính. Cô buông cốt truyện nhưng cốt truyện nhất định...
Nữ tổng tài lấy sự nghiệp làm trọng, mặc kệ người ta đã một nách hai con, cô vẫn chưa từ bỏ ý định theo đuổi sự nghiệp. Không phải cô chưa từng tin vào tình yêu, chỉ là một cặp sừng quá dài, quá đau đớn, cô không muốn tiếp tục chịu khổ vì tình nữa. Chết đối với cô cũng là một loại giải thoát, chết thì chết thôi, cuộc sống này cũng không còn gì để cô luyến tiếc. Thế nhưng cô không hiểu vì sao mình lại sống lại vào sinh nhật năm 27 tuổi, ở thời điểm tất cả chỉ mới bắt đầu một người mạnh mẽ tiến...
Làm một người bình thường, làm một người bình thường, làm một người bình thường. Mục tiêu sống quan trọng nhất đời phải nhắc lại ba lần. Vô Thường sống đúng với cái tên của mình, thế sự vô thường, tội gì cứ phải tranh giành đấu đá, làm một con mọt nhỏ lăn trong khúc củi mục đến hết đời không phải rất tốt sao. Vô Thường giữ nguyên quan điểm trên, thấy siêu xe, né siêu xe, thấy người giàu né người giàu, đặc biệt né đám hào môn thế gia gì kia như né tà. Những tình tiết có đề cập trong tiểu...
Cung Ân mở mắt phát hiện cung điện ngàn thước vuông bỗng biến thành một tiểu dinh thự không to bằng nhà xí. Cung Ân đứng dậy phát hiện một con rắn chui từ gầm giường ra: "..." Bản tọa trời đất không sợ, chỉ sợ rắn. Hệ thống chưa kịp nói lời nào đã bị đập chết: "..." —- Cung Ân: "Quân tử động thủ không động khẩu, ngươi muốn chém muốn giết thì tùy ngươi, đừng hở một chút lại cắn ta." Cung Ân: "Quân tử động khẩu không động thủ, ngươi có thể mắng chửi ta, đừng một lời không hợp lại kéo ta lên...
Trong sự không có chút công đạo nào giữa nhân vật chính và nhân vật phản diện bên trong những tiểu thuyết mạng do chính độc giả rút ra: - Nhân vật chính làm xã hội đen là bá đạo trong khi nhân vật phản diện làm xã hội đen là tệ nạn của xã hội cần được diệt trừ. - Nhân vật chính yêu nhiều người một lúc là đào hoa trong khi nhân vật phản diện yêu nhiều người một lúc là người tệ bạc. - Nhân vật chính đánh đập nhau là ngược thân trong khi nhân vật phản diện đánh đập nhân vật chính lại là thành...
Tạ Phong Tư nổi tiếng về tính cách hiểm ác ngoan tuyệt, giết người không ghê tay, vô cảm tuyệt tình. Bởi vì sợ hãi Tạ Phong Tư, một đám người đã bắt tay với nhau tạo ra một hệ thống nhỏ, sau đó bắt Tạ Phong Tư ném vào bẫy của hệ thống. Tạ Phong Tư đột nhiên bị ép phải giả nai biểu thị: Trẫm chính là ảnh đế thời 4.0. Đám người đặt bẫy trở thành người mai mối bất đắc dĩ biểu thị: Bọn họ muốn Tạ Phong Tư đối tốt với tất cả mọi người chứ không phải muốn Tạ Phong Tư vì một người mà có thể giết cả...
Thiếu niên chưa đầy 18 tuổi vì không muốn để tỷ tỷ vào cung chịu khổ mà tự đưa mình vào hậu cung hoàng đế nổi tiếng háo sắc. Vốn định yên lặng một thời gian rồi giả chết rời đi, thiếu niên lại không ngờ ở trong hoàng cung gặp được một tiểu đồng nghiệp, càng không ngờ hơn, vị tiểu đồng nghiệp kia lại chính là hoàng đế háo sắc! Mặc dù chuyện giường chiếu không hợp, nhưng việc thiếu niên móc tim móc phổi đưa cho hoàng đế háo sắc là thật. Để giúp hoàng đế ngồi vững trên ngai vàng, thiếu niên...
Hạ Đình mới từ dưới đất chui lên, lâu lắm rồi mới nhận được nhiệm vụ ở trên nhân gian, một đoạt hồn sư như cậu cũng cảm thấy nhân gian thay đổi quá nhiều. Lần gần đây nhất cậu ngoi lên là bao giờ nhỉ, à, hình như là mấy nghìn năm trước. Hạ Đình vác trên vai nhiệm vụ cùng tâm thế khám phá thế giới, lưu lạc vào một gia đình bình thường. Để thuận lợi cho nhiệm vụ, cậu được sắp xếp cho việc cha mẹ mất sớm, một mình đi lên. Vốn dĩ nhiệm vụ này sẽ rất đơn giản nếu như không phải nhiệm vụ nào cũng...