Tác giả: Nhất Oản Phật Khiêu Tường

Quan tài mở, trăm ma tan, Thanh Vũ – vị Phán Quan của địa phủ mở mắt, trở về nhân gian! Kiếp trước nàng sớm đoản mệnh, phụ mẫu và huynh trưởng tử trận nơi sa trường, trung thần bị oan, hồn phách không còn. Nàng mượn xác hoàn hồn trở về, nắp quan tài vừa mở, liền phát hiện mình được gả cho thanh mai trúc mã kiếp trước. Tiêu Trầm Nghiên phát hiện vương phi nhà mình bề ngoài như đóa hoa kiều diễm, nhưng thực chất tâm ngoan thủ lạt, lần nào cũng cướp trước hắn một bước tiễn người đi đầu thai....

Ngu Tam Thất chết rồi. Phụ mẫu mắng nàng là sao chổi, lẽ ra không nên đón nàng về nhà. Đại ca, nhị ca chê nàng ngu ngốc độc ác, không thể cứu vãn. Tứ muội nói nàng mặt dày vô sỉ, cướp đoạt ý trung nhân của mình. Bọn họ ném xác nàng ra khỏi cửa, gạch tên nàng khỏi gia phả. Nào ngờ, nàng vừa chết xong, thánh chỉ liền đến — Nàng được sắc phong làm Quận chúa, cả nhà nhờ công lao của nàng mà được thăng quan tiến tước. Dựa vào cái gì chứ? Nhưng không sao — Ngu Tam Thất có thể từ cõi chết trở về....