Thông tin truyện
Cô Dâu Mười Chín Tuổi
Thể loại: Ngôn tình Hiện đại
Nguồn: Raw + Convert: ngocquynh520
Editor: Mẹ Bầu
Betaer: Mẹ Bầu
Năm Tống Ương Ương vừa tròn mười chín tuổi đã phải nghe theo sự sắp xếp của gia tộc gả cho Đại thiếu gia của Trần thị là Trần Tấn Nhiên.
Hôn lễ được tổ chức hoành tráng, giống trong huyền thoại, khiến cho tất cả mọi người trong thành phố đều rung động và hâm mộ, nhưng ai biết được rằng đây lại là khởi đầu của cuộc hôn nhân đầy đau khổ của Tống Ương Ương.
Bởi vì chán ghét sự sắp đặt hôn nhân của gia tộc và cha mẹ mà ngay sau buổi lễ Trần Tấn Nhiên liền mất tích. Hơn ba năm sau khi kết hôn anh cũng chưa từng xuất hiện một lần ở tân phòng.
Ngoại trừ những buổi yến tiệc trong đại cuối năm của gia tộc, ngoại trừ ngày mừng thọ của hai bên cha mẹ, cho tới bây giờ cô vẫn chưa từng được gặp gỡ người chồng của mình. Mà anh dù ngay bên cạnh cô cũng chưa từng liếc mắt nhìn cô một lần.
Sau ba năm cưới cô, anh vẫn không biết rõ được hình dạng của cô như thế nào. Tóng Ương Ương lúc đầu còn tràn đầy sự chờ mong, nhưng về sau trái tim cô cũng dần dần nguội lạnh như tro tàn. Cuối cùng sau ba năm sống trong tình trạng như vậy, cô quyết định ra đi. Ở một nơi hẻo lánh, dưới sự trợ giúp của những người bạn tốt, cô bắt đầu cuộc sống mới.
Cô mở một quán cà phê nho nhỏ, phong cách đặc biệt yên tĩnh và thư thái. Ngẫu nhiên thời gian này Trần Tấn Nhiên lại trở thành khách quen ở chỗ đó. Bọn họ dần dần quen biết, nói chuyện với nhau thật vui. Chỉ là anh chợt có chút nghi hoặc, thực sự chưa bao giờ nghĩ tới, người phụ nữ trong sáng như ánh nắng ban mai, dịu dàng xinh đẹp đang ở trước mắt mình kia, lại chính là người vợ mà anh đã lạnh nhạt suốt ba năm. Anh hỏi ý kiến cô về sự bất đồng của người phụ nữ, cô chỉ mỉm cười đối với anh, chân thành nói ra những cách nhìn và quan điểm chân thật nhất.. Chỉ chớp mắt một cái, nhưng lệ đã rơi đầy mặt.
Trần Tấn Nhiên, chẳng lẽ anh vẫn một mực không nhận ra rằng, tôi là vợ của anh chứ không phải một con rối chỉ biết theo sự điều khiển của người khác.
Nguồn: Raw + Convert: ngocquynh520
Editor: Mẹ Bầu
Betaer: Mẹ Bầu
Năm Tống Ương Ương vừa tròn mười chín tuổi đã phải nghe theo sự sắp xếp của gia tộc gả cho Đại thiếu gia của Trần thị là Trần Tấn Nhiên.
Hôn lễ được tổ chức hoành tráng, giống trong huyền thoại, khiến cho tất cả mọi người trong thành phố đều rung động và hâm mộ, nhưng ai biết được rằng đây lại là khởi đầu của cuộc hôn nhân đầy đau khổ của Tống Ương Ương.
Bởi vì chán ghét sự sắp đặt hôn nhân của gia tộc và cha mẹ mà ngay sau buổi lễ Trần Tấn Nhiên liền mất tích. Hơn ba năm sau khi kết hôn anh cũng chưa từng xuất hiện một lần ở tân phòng.
Ngoại trừ những buổi yến tiệc trong đại cuối năm của gia tộc, ngoại trừ ngày mừng thọ của hai bên cha mẹ, cho tới bây giờ cô vẫn chưa từng được gặp gỡ người chồng của mình. Mà anh dù ngay bên cạnh cô cũng chưa từng liếc mắt nhìn cô một lần.
Sau ba năm cưới cô, anh vẫn không biết rõ được hình dạng của cô như thế nào. Tóng Ương Ương lúc đầu còn tràn đầy sự chờ mong, nhưng về sau trái tim cô cũng dần dần nguội lạnh như tro tàn. Cuối cùng sau ba năm sống trong tình trạng như vậy, cô quyết định ra đi. Ở một nơi hẻo lánh, dưới sự trợ giúp của những người bạn tốt, cô bắt đầu cuộc sống mới.
Cô mở một quán cà phê nho nhỏ, phong cách đặc biệt yên tĩnh và thư thái. Ngẫu nhiên thời gian này Trần Tấn Nhiên lại trở thành khách quen ở chỗ đó. Bọn họ dần dần quen biết, nói chuyện với nhau thật vui. Chỉ là anh chợt có chút nghi hoặc, thực sự chưa bao giờ nghĩ tới, người phụ nữ trong sáng như ánh nắng ban mai, dịu dàng xinh đẹp đang ở trước mắt mình kia, lại chính là người vợ mà anh đã lạnh nhạt suốt ba năm. Anh hỏi ý kiến cô về sự bất đồng của người phụ nữ, cô chỉ mỉm cười đối với anh, chân thành nói ra những cách nhìn và quan điểm chân thật nhất.. Chỉ chớp mắt một cái, nhưng lệ đã rơi đầy mặt.
Trần Tấn Nhiên, chẳng lẽ anh vẫn một mực không nhận ra rằng, tôi là vợ của anh chứ không phải một con rối chỉ biết theo sự điều khiển của người khác.
Các Chương Mới
Danh Sách Chương
- Chương 1: Đêm tân hôn, chú rể rời đi cùng người phụ nữ khác (1)
- Chương 2: Đêm tân hôn, chú rể rời đi cùng người phụ nữ khác (2)
- Chương 3: Cú áp đảo tinh thần quá mạnh mẽ
- Chương 4: Làm tổn thương đến tàn nhẫn (1)
- Chương 5: Người đàn ông vô tình
- Chương 6: Vào ở trong phòng ngủ của cô
- Chương 7: Ba người với cuộc hôn nhân
- Chương 8: Bắt nấu cho tình địch nồi súp
- Chương 9: Quyết định rời đi
- Chương 10: Cuộc sống mới của Ương Ương
- Chương 11: Mất tích
- Chương 12: Bị đụng vào anh
- Chương 13: Không thể không trở về
- Chương 14: Đưa chồng về nhà
- Chương 15: Không phải là oan gia không đụng đầu
- Chương 16: Vợ chồng sống trong căn nhà tựa như người xa lạ
- Chương 17: Không cho vào nhà
- Chương 18: Tức đến phát điên
- Chương 19: Quan điểm rõ ràng của Ương Ương về chuyện ngoại tình
- Chương 20: Ông xã rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng
- Chương 21: Trừng phạt
- Chương 22: Tôi yêu anh ấy, nhưng anh ấy không thương tôi
- Chương 23: Tống phu nhân đến thăm công ty
- Chương 24: Ương Ương quyến rũ
- Chương 25: Đang trong thời gian làm việc...
- Chương 26: Đang trong thời gian làm việc (2)
- Chương 27: Chỉ có hai người hạnh phúc
- Chương 28: Trần Tấn Nhiên mất tích
- Chương 29: Nên sớm kết thúc
- Chương 30: Các loại cảm xúc
- Chương 31: Các loại cảm xúc (tiếp theo)
- Chương 32: Phụ nữ còn nhỏ tuổi đã có thai thật đau buồn (tiếp theo)
- Chương 33: Đứa trẻ của bọn họ không còn
- Chương 34: Anh đã nợ tôi, cả đời này anh cũng không biết
- Chương 35: Ly hôn
- Chương 36: Sẽ không ghét bỏ em
- Chương 37: Mối quan hệ không thể chém đứt
- Chương 38: Đau lòng
- Chương 39: Đón cô về nhà
- Chương 40: Cầu thuộc về cầu, đường thuộc về đường
- Chương 41: Cũng không từng nghĩ rằng, lại có thể yêu sâu sắc đến mức không thể tưởng tượng như vậy
- Chương 42: Chân tướng
- Chương 43: Muốn hôn cô một cái
- Chương 44: Thân Tống Hạo dạy dỗ một trận
- Chương 45: Vứt bỏ anh
- Chương 46: Cùng ở một phòng
- Chương 47: Chúng ta phục hôn có được hay không?
- Chương 48: Anh hùng cũng khó qua cửa mỹ nhân
- Chương 49: Kỹ thuật hôn cao siêu
- Chương 50: Anh sẽ không tới nữa