(Hơi đắn đo về cách xưng hô, có gì mình sẽ sửa lại cho hợp lý sau.)
Tựa như đứa trẻ lấy được món đồ ăn vặt mình muốn. Hạ Hoài không thể nói rõ đây là cảm giác gì, bàn tay nắm chặt điện thoại cho đến khi màn hình điện thoại tối đi anh mới phản ứng lại. Bàn tay anh chảy đầy mồ hôi, mấy lần ấn mở khóa bằng vân tay đều không được đành phải nhập mật khẩu mở khóa.
Chu Chu gọi một tiếng anh, phía H đột nhiên không có phản ứng, cũng không nhập tin nhắn. Chu Chu không biết âm thanh mình phát ra như thế nào, bắt đầu trở nên lo lắng, có phải là do phát âm quá kỳ quái nên đã dọa H sợ rồi.
Chu Chu không dám nói thêm nữa, căng thẳng đánh chữ hỏi H, Anh còn ở đó không? Hạ Hoài mãi mới mở được điện thoại, vội vàng gửi tin nhắn cho Chu Chu, Gọi một lần nữa đi.
Ban nãy cậu đã dùng hết dũng khí để gọi ra một câu, bảo cậu gọi thêm một lần nữa, Chu Chu quả thực nói không lên lời, cậu trở mình, ngay cả hô hấp cũng chậm lại.
Hạ Hoài nghe thấy tiếng động bên Chu Chu, gửi tin nhắn đến,
"Chu Chu, gọi thêm lần nữa đi." May sao bạn cùng phòng của cậu không nghe thấy, nửa đêm còn gọi điện thoại thế này quả thực làm phiền người khác.
Đợi một lúc lâu sau, Chu Chu mới có động tĩnh, gọi một tiếng anh nhẹ như muỗi kêu. Hạ Hoài bất giác cười nhẹ một tiếng, rất tiếc là Chu Chu không nghe được, tiếng cười nhẹ này mang theo chút cưng chiều.
Chu Chu. H lại gửi thêm một tin đến, Chu Chu chưa bao giờ khát vọng có thể nghe thấy được như lúc này, cậu muốn nghe H gọi tên mình. Hai tiếng Chu Chu này phát ra từ miệng anh ấy sẽ như thế nào, Chu Chu trong tưởng tượng của anh ấy là như thế nào.
Hạ Hoài khẽ gọi tên Chu Chu, rõ ràng là không nghe được nhưng Chu Chu lại có phản ứng,
"Anh vừa gọi tên em có phải không?" Âm thanh trong sáng hơn so với ban nãy rất nhiều, Hạ Hoài có thể nghe thấy vài phần hưng phấn cùng chờ mong.
Khó mà tin được, Chu Chu có thể nghe thấy giọng của anh sao? Hạ Hoài trả lời nói, Em nghe thấy được? Chu Chu cười khanh khách,
"Không có, em chỉ cảm thấy ban nãy anh đã gọi tên em."
Chu Chu lại hỏi,
"Gọi điện thoại còn phải đánh chữ có phải rất phiền không?" Hạ Hoài trả lời rất nhanh, Không phiền. Tốc độ nói của Chu Chu rất chậm, cách đọc rất lạ những âm khó phát âm cũng không rõ ràng, Hạ Hoài muốn biết những chuyện trước đây của Chu Chu, muốn biết tại sao cậu có thể học nói.
Rất nhanh, Chu Chu đã nhận được tin nhắn từ H,
"Học nói rất khó phải không?" Chu Chu dừng một chút mới nhắn lại,
"Không khó, nhưng vì lâu rồi không nghe thấy âm thanh có một số âm em đã quên mất rồi."
Hạ Hoài không gửi tin ngắt lời cậu, Chu Chu tiếp tục nói,
"Thực ra trước đây em có thể nghe được, nhưng mà sau một lần bệnh, không kịp điều trị nên bệnh trở nặng hơn khiến em không nghe được."
Kiềm chế nội tâm dậy sóng, Hạ Hoài rất muốn biết quá khứ của Chu Chu,
"Không kịp chữa trị có phải là do bố mẹ không có nhà không?" Chu Chu nhìn thấy dòng chữ này không lập tức trả lời, H liệu có để ý cậu là cô nhi hay không, có để ý cậu trưởng thành trong Cô nhi viện không.
Bên phía Chu Chu an tĩnh đến lạ kỳ, Hạ Hoài lại gửi một tin nhắn, Chu Chu? Chu Chu vốn là người nhạy cảm, bị người bình thường cười nhạo cậu có thể buồn rất lâu huống chi là H, người mà cậu quan tâm nhất, cậu không dám mở miệng nói ra, cậu sợ đối phương sẽ bị dọa chạy.
Em… Chu Chu nói một từ rồi dừng lại, Hạ Hoài cảm thấy anh đã làm khó cậu rồi, lại nhắn một tin,
"Không muốn nói ra cũng không cần phải ép buộc chính mình, đợi khi nào em nguyện ý nói ra thì hãy nói."
Không nghĩ tới Chu Chu lại mở miệng nói, "Thật ra em không được tốt như anh tưởng tượng đâu, em biết cách internet người ta luôn ảo tưởng về đối phương rất nhiều, em không tốt chút nào, sẽ làm anh thất vọng mất.
Hạ Hoài nghĩ Chu Chu không tự tin có thể bắt nguồn từ điếc tai hoặc là do diện mạo, nhưng những điều này Hạ Hoài đều không để ý,
"Anh chỉ muốn hiểu thêm về nhóc Chu Chu mà thôi."
Nhìn thấy ba từ nhóc Chu Chu, mặt Chu Chu đỏ bừng, bất giác vuốt má. Nói ra có thể sẽ tốt hơn không, không cần lo lắng H sẽ biết được, hoặc nói trước khi gặp mặt để cho anh ấy suy nghĩ thật kỹ, sẽ tốt hơn là sau khi gặp mặt càng lúng túng.
"Em lớn lên ở Cô nhi viện."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!