Sáng sớm thứ Hai hôm đó, Mộ Mai thấy hình mình được đăng ềnh trên tờ River Thames, trong ảnh cô đang đi phía sau Vưu Liên Thành, gương mặt cậu đã bị bôi mờ nhưng mặt cô thì vẫn để vô cùng rõ ràng, tô son nhàn nhạt, ánh mắt nhìn chăm chăm vào gáy cậu, họ nắm tay nhau một trước một sau xuất hiện ở sân bay Munich. Ảnh này là vào hôm thứ Bảy, Vưu Liên Thành bảo Mộ Mai cùng mình bay đến Đức, bên dưới vẫn còn vài ảnh nhỏ khác chụp lại cảnh hai người họ có hành động khá thân thiết.
Bên dưới đám ảnh là tiêu đề vô cùng chói mắt: Hoa viên Hyde chào đón vị chủ nhân trẻ tuổi nhất.
Trên báo còn đưa tin cặn kẽ về thân phận chủ nhân và một vài giấy tờ nhà đất nữa.
Nhờ bài báo, Mộ Mai mới biết được mình hóa ra đã có tận ba căn nhà đẳng cấp VIP ở hoa viên Hyde đấy chứ! Hóa ra, Vưu Liên Thành bảo cô đi đến Đức với mình là có mục đích cả, chắc hẳn người ký giả này chụp được ảnh ở sân bay là do cậu sắp xếp trước đây mà.
Rốt cuộc, Vưu thiếu gia đã tự mình xác thực scandal tình ái của cậu và cô hầu học rồi.
Lâm Mộ Mai cũng tiện thể được dựng lên như một hình tượng cô gái đầy dã tâm, thích tiệc tùng, nghiện hàng hiệu, ba căn nhà ở hoa viên Hyde kia đã chứng minh công tử nhà Vưu tước gia đã vì cô mà vung tiền như rác.
Chẳng sao cả! Mộ Mai vứt luôn tờ báo vào sọt rác. Không việc gì! Chắc chắn đám con gái khắp London này đang thầm ganh tỵ với vận may của cô đây. Chỉ mang cô ra để dời mục tiêu đi thôi, đâu có khiến cô mất miếng thịt nào. Không sao, không sao! Cô tự nhủ với mình như vậy.
Lúc Mộ Mai đi đến phòng ăn để dùng bữa sáng, Đông Tiểu Quỳ và Vưu Liên Thành đã có mặt, mấy ngày qua bị cấm túc nên vẻ mặt cô ta trông ỉu xìu.
Mộ Mai ngồi xuống ghế, đợi người giúp việc mang phần ăn sáng của mình lên, mới vừa uống một hớp sữa đã nghe Vưu Liên Thành nhỏ giọng hỏi: "Em thấy tin trên báo chưa?"
Cô gật đầu rồi tiếp tục uống sữa.
Vưu Liên Thành nghĩ ngợi gì đó rồi hạ thấp giọng hơn: "Ba căn nhà ở hoa viên Hyde đã được đứng tên em cả rồi."
"Ừ!" Cô khó khăn nuốt ngụm sữa, đáp lại một tiếng.
Đông Tiểu Quỳ kề mặt đến, ánh mắt đảo quanh người Mộ Mai một vòng rồi quay sang Vưu Liên Thành: "Vừa rồi hai người nói chuyện gì thế?"
Mộ Mai nhẹ nhàng đặt cốc sữa xuống, đứng lên cười nhạt với Đông Tiểu Quỳ một cái rồi quay người bỏ đi.
Phòng ăn trong dinh thự rất to, to đến độ đi mãi mà không hết, cuộc nói chuyện phía sau vẫn truyền đến tai cô.
"Liên Thành, Liên Thành, mới nãy hai người đã nói gì vậy, sao vẻ mặt của Lâm Mộ Mai cứ như em đang nợ cô ấy thế?."
"Bọn anh có nói gì đâu, chỉ là hỏi thăm buổi sáng thôi."
"Nhất định có, em đánh hơi được mà!"
"Vậy thưa tiểu thư cún, em đã đánh hơi được gì nào?"
"Đáng ghét, anh không thể nói chuyện hợp tác chút sao? Ví dụ như nói anh và Lâm Mộ Mai đang lén trao đổi chỗ hẹn gì đấy."
"Ồ! Vừa rồi bọn anh đúng là có trao đổi chỗ hẹn."
Sau lưng truyền đến tiếng kêu đau khe khẽ của Vưu Liên Thành, chắc là Đông Tiểu Quỳ đã đánh cậu rồi, lần này Vưu thiếu gia rất hợp tác.
Mộ Mai bước đi càng lúc càng nhanh, âm thanh của họ vọng đến càng lúc càng nhỏ, chỉ còn loáng thoáng.
"Liên Thành, sao mấy ngày nay ngoại trừ dì Nguyệt ra, ánh mắt mọi người nhìn em cứ lạ lạ thế nào ấy, đặc biệt là bà Chu, giống như bà đang có điều gì trách em vậy. Liên Thành, có phải Tết Nguyên Tiêu em đã mang lại phiền phức cho anh không? Mấy hôm nay em thấy đám săn tin đứng đầy ngoài cổng, còn nữa, em cũng đã xem mấy tin trên mạng rồi. Có phải tình hình trở nên nghiêm trọng rồi không anh?
Mấy ngày qua anh không cho em ra khỏi nhà có phải vì liên quan đến mấy chuyện này sao?"
"Không có gì đâu, em dũng cảm làm chuyện chính nghĩa thôi mà, bây giờ Tiểu Quỳ đã là cô gái thân mang võ công tuyệt thế, được người người khen ngợi đấy."
"Ừ... lời này nghe cũng có lý. Bổn cô nương đã dùng võ công tuyệt thế diệt trừ loạn đảng, mang vinh quang về cho nước nhà mà."
"Không cho em ra ngoài là vì đám săn tin của Anh nổi tiếng phiền phức, anh làm vậy chỉ vì bảo vệ em, hi vọng em có một cuộc sống bình thường không để họ ảnh hưởng thôi."
Rốt cuộc Mộ Mai đã ra khỏi phòng ăn, cuối cùng cô không phải nghe cuộc đối thoại tởm lợm của hai kẻ kia nữa. Mộ Mai dựa vào vách tường, siết chặt hai bàn tay.
Đừng nên ngưỡng mộ! Không thể ngưỡng mộ!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!