Tô Mẫn và Tô Lương mua khá nhiều nguyên liệu nấu ăn, thậm chí bàn bếp khá lớn ở nhà hai người cũng không thể chứa hết bằng ấy thứ.
Số còn lại hai người phải đặt tạm ở giá đồ bên cạnh.
Cố Tư đã có thể ngửi thấy mùi lẩu thơm nức mũi bay ra từ nồi nước dùng, vì vậy cô vui vẻ nhanh chóng xắn tay áo lên:
"Nào, mau lên mọi người ơi, đi ăn cơm thôi, mùi thơm như thế này ai mà chịu được nữa chứ, tôi cũng đói lắm rồi."
Cố Tư không hề tỏ ra khách sáo với mọi người, cô tự nhiên vào bếp pha nước chấm cho riêng mình.
Tô Lương quay đầu nhìn Trì Cảnh:
"Anh có cần em pha nước chấm hộ không, hay anh sẽ tự mình làm?"
Tô Lương bây giờ là bạn gái Trì Cảnh, tuy vậy anh cũng không thể hiện quá nhiều cảm xúc, chỉ bình thản nói:
"Em giúp anh đi, em rõ khẩu vị của anh mà?"
Trì Uyên bên cạnh liếc nhìn Trì Cảnh, vẻ mặt rõ ràng là có chút trêu tức.
Đúng là có người trong lòng một chút là khác hẳn ngày xưa một thân một mình.
Trì Cảnh từng là một người rất tĩnh lặng.
Hiếm khi trong bữa ăn tề tựu gia đình, cậu ấy có thể nói nhiều hơn mấy lời.
Nhưng nhìn cậu ấy bây giờ, không chỉ nói nhiều hơn mà biểu cảm cũng phong phú hơn.
Lúc nãy khi Tô Lương được nhờ pha nước chấm giúp Trì Cảnh, vẻ mặt của cậu ấy toát ra chút tự mãn, cũng không biết là tự mãn vì cái gì nữa.
Nước lẩu do Tô Mẫn nấu, là nước hầm xương kết hợp thêm các nguyên liệu dùng khi ăn lẩu, không chỉ thế phần nước dùng còn được thả thêm một con cá rất tươi, toàn bộ nguyên liệu làm nên nồi lẩu đều là nguyên liệu tốt nhất.
Cố Tư ăn miếng đầu tiên đã ngay lập tức phải la lên.
"Trời ơi, ngon quá là ngon."
Sau khi khen xong, cô lại nói thêm:
"Hai người có thể mở một nhà hàng đi, đến lúc cửa hàng khai trương tôi nhất định là người đâu tiên đến ủng hộ chị em hai người."
Tô Mẫn và A Húc đưa mắt nhìn nhau, cô nói:
"Nhà hàng ăn uống thì chắc sẽ không thể mở cửa. Nhưng sắp tới chúng tôi chuẩn bị khai trương một tiệm bánh ngọt nho nhỏ. Lúc đó nhất định phải mời cô tới ủng hộ."
Cố Tư không chút suy nghĩ gật đầu:
"Cửa hàng tráng miệng cũng được đó, tay nghề của cô rất ổn."
Lời khen ngợi của Cố Tư đã khiến Tô Mẫn tự tin hơn rất nhiều.
Sau đó mọi người bắt đầu thưởng thức các món ăn mà Tô Mẫn dày công chuẩn bị.
Ngày mai là ngày nghỉ, mọi người đều không đi làm nên hôm nay cũng không vội, Tô Mẫn đứng lên khỏi bàn ăn rồi quay lại với một chai rượu, A Húc không khách khí với Trì Cảnh nữa, anh rót bia ra cốc rồi bắt đầu cạn ly với đối phương.
Cố Tư dù sao cũng có thể lái xe, một lúc sau, Trì Uyên cũng nhập hội cùng uống rượu, chuyện lái xe cứ giao cho Cố Tư là được.
Với Trì Cảnh, anh đã có một số suy nghĩ cẩn thận của riêng mình.
Anh muốn Tô Lương tiễn anh ra về.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!