Chương 4: Hành hạ ngọt ngào

Nhận thức được  đôi mắt nâu màu hổ phách ngày càng sậm lại, hơi thở trở nên nặng nề... Tống Linh rụt vai lại cười khan.."Haha... em đi đánh răng cái đã"

Nói rồi muốn tuột xuống khỏi người anh... Cô rất thích nghịch ngợm nhất là trêu ghẹo anh... nhưng bây giờ cô cảm thấy không ổn... chuồn là thượng sách... chân chưa đụng đến đất đã bị Hàn Thiên nhấc bổng lên..."Không sao... anh không chê bẩn"

-Ừmh...

Đôi môi hé mở phản kháng đã bị anh phong bế... chân dài sãi bước chưa đến phòng ngủ cô đã bị anh lột sạch trần trụi... áo sơ mi quần lót rãi rác trên thảm....

Nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống... Hàn Thiên nhanh chóng lột đồ của mình quăng đầy sàn... Cả thân hình cao lớn trần trụi lõa lồ trước mặt Tống Linh... Nhưng cô gái nhỏ chẳng biết chút xấu hổ, nét mặt ửng hồng vẫn nhìn chằm chằm vào nơi đó của anh... làm cho nó càng ngày càng lớn hơn...

Tính xấu của cô muôn đời không thay đổi... trước mặt anh chẳng bao giờ biết ngại ngùng là gì... Hàn Thiên bật cười nằm đè lên cô... cắn lên môi nhỏ phụng phịu..."Chảy cả nước miếng..."

-Em nào có...

Tống Linh chu môi kháng nghị...

Cô đúng có chút biến thái chỉ cần xa anh một thời gian... khi hai người gặp lại thì một tất da tất thịt trên người anh cô điều tham lam ngắm nhìn..."Á... anh biến thái..."

Khi cô còn lơ mơ suy nghĩ Hàn Thiên đã cầm bàn tay cô đưa xuống vuốt ve nơi đó..."Anh nghĩ em thích nó... mới nhìn nó đến chảy cả nước miếng như vậy..."

-Anh.... ưmh.....

Nụ hôn cuồng nhiệt bắt đầu tấn công....

không cho cô nói hết câu... thay vì bất mãn

Tống Linh lại rất phối hợp, ngửa đầu ra sau để anh được hôn sâu hơn... cả cơ thể cũng cong lên... ma sát với cơ thể nóng như lửa của người đàn ông... Anh hôn rất cuồng nhiệt... Tống Linh còn cảm nhận lưỡi anh đưa vào rất sâu... cuốn chặt chiếc lưỡi hồng của cô... không chút thương tiếc mút chặt đến khi cô cảm thấy tê rần...

-ừm... ừm...

Lửa nóng bắt đầu lan nhiệt.... nụ hôn kéo dài quá lâu khiến cho Tống Linh bật tiếng rên nũng nịu.... cả người cô vô cùng khó chịu...

hơi thở cũng dồn dập... không theo nỗi tiết tấu của anh.. Bàn tay nhỏ nhắn, cố đẩy bờ ngực anh ra...

Mà Hàn Thiên dường như không có ý định buông tha cái miệng nhỏ nhắn của cô....

-Ừm..

Quan sát thấy  khuôn mặt cô gái nhỏ đỏ bừng... Hàn Thiên mới quyến luyến rời khỏi môi cô... cái lưỡi dài lưu luyến liếm quanh vành môi... rồi trượt dài xuống gáy tai.... say sưa mút liếm quanh quai xanh và cái cổ trắng ngần của cô...

Tống Linh cong người... chưa kịp hít lấy không khí... cả thân thể run lên khi anh ngậm bầu ngực no đủ của cô vào miệng....

Răng nanh không kiêng dè nghiến nhẹ nụ hồng của cô... Làm cả người Tống Linh run rẩy như có luồn điện xẹt qua... nức nở ngâm nga..."A.... Ưmh.... Thiên....ư..."

Cả người cô vô cùng khó chịu... cô cảm nhận rõ nơi đó đã ướt đẫm... nhưng anh vẫn say mê hết hôn lại liếm, khắp nơi toàn là dấu vết hoan ái anh để lại trên cơ thể nin mềm của cô.... Tống Linh uống éo thân người... rõ ràng nơi đó của anh đã sớm chào cờ... mà anh vẫn cố ý không đi vào... sức chịu đựng của anh đúng là không thể coi thường..."Thiên... em khó chịu.....ư..a..."

Bàn tay vẫn trong nơi ẩm ướt của cô ra vào... nghe cô than nhẹ, anh vẫn chuyên tâm vùi vào ngực cô liếm mút... chỉ ậm ờ bằng giọng mũi..

-Ừ...

Tức chết cô mà... Tống Linh lấy bàn tay yếu ớt của mình đẩy đầu anh ra.."Anh bắt nạt em... hic... em... em rất khó chịu"

Cô nức nở lên án anh.... Hàn Thiên ngẩng đầu nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp bị sóng tình bao phủ... giọng nói cũng trở nên nức nở..."Lần sau không được để cái tên người Anh đó đưa em về nữa biết không?"

Giọng anh nhẹ tênh... gương mặt đẹp trai của anh nhuốm đầy sắc màu ma mị.

Tống Linh trợn mắt nhìn anh... Trời ạ! cái tên đàn ông này quá nhỏ nhen... Thì ra anh đã thấy Neil đưa cô về... im lặng suốt buổi...

khi lên giường lại tính sổ với cô... cô biết anh có tính chiếm hữu rất cao.. nhưng vì chuyện đó mà hành hạ cô từ lúc giờ...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!