Chương 24: Hạnh phúc

Cách một rào chắn.... Không gian tối tăm.... Hàn Thiên lạnh lùng nhìn người đàn ông chỉ mới một tháng đã trở nên gầy guộc... tóc cũng bạc trắng... nhưng ánh mắt ngoan độc vẫn duy trì không hề thay đổi...

-" Mày đến đây làm gì xem tao chết chưa à?"

Ánh mắt như dao sắc... muốn đâm xuyên qua Hàn Thiên...

Hàn Thiên cười nhạt...

-" Thời gian tử hình còn chưa xác định... ông nóng lòng thế... Vậy mà tôi còn thấy dù có tử hình thì kết quả này so với ông vẫn còn nhẹ đấy... Phải phanh thây xẻ thịt... vứt xuống biển làm mồi cho cá, tôi mới thấy hài lòng...."

Lời nói tàn nhẫn... mà anh thốt ra vô cùng nhẹ nhàng... như đang nói chuyện phiếm..

-" Haha... haha...... Làm mày thất vọng rồi"

Trương Cảnh cười như điên dại.... tiếng cười làm người khác phải lạnh người... vang vọng trong phòng kín...

-" À tao quên nói cho mày biết.... Dù tao có chết thì mày nghĩ trả được thù cho ba mày... Rồi có thể lấy lại tài sản sao?...

Haha... Chắc mày không biết SAP bây giờ chỉ là cái vỏ rỗng... mọi vốn liến tao đã đem đi đầu tư... Lợi nhuận sẽ được chuyển vào cổ phần của tao... Dù tao chết một đồng mày cũng đừng mong lấy được..."

Trương Cảnh thích thú quan sát sắc mặt Hàn Thiên...

Đôi mắt nâu màu hổ phách híp lại...

Môi mím chặt.... sau vài giây anh nở nụ cười... rồi bật thành tiếng.... Bàn tay còn nhẹ nhàng vỗ vào nhau như tán thưởng đối phương.....

-" Ông rất thông minh...."

Tiếng vỗ tay ngưng đọng.... Hàn Thiên nghiêng cả thân người to cao về phía trước... từng tiếng vang lên như từng vật nặng va vào đầu Trương Cảnh... khiến cả người ông ta choáng váng.. cả nhịp tim cũng tăng cao...

-" Ông lấy hết vốn liến của SAP đầu tư vào dự án của Tập Đoàn JEX tại Nhật Bản đúng không? Cám ơn ông đã đầu tư dự án cho Tập Đoàn của tôi "

-" Mày... mày... ý mày nói JEX là của mày..."

Đôi mắt đầy tơ máu... mở to như mình nghe lầm...

Hàn Thiên nhìn vẻ mặt hốt hoảng của Trương Cảnh... nhếch môi gật đầu...

-" Đúng vậy.... Đừng vội bất ngờ.. còn chuyện hay phía sau... ông phải bình tĩnh nghe hết đã... cổ phần của ông... đã chuyển nhượng sang hết sang tên tôi... Nên ông không cần lo SAP sẽ bị thất thoát... Tôi sẽ khiến nó ngay càng thành công vang dội..."

-" Hàn Thiên mày nói nhảm.. tao không hề chuyển cổ phần cho mày.... Tao không bao giờ làm chuyện điên rồ đó..."

-" Có đấy... Tử Trúc đã đưa ông kí.. nó nằm chung với Tập hồ sơ về dự án của JEX...À.. để tôi nhớ xem... đúng rồi là trang thứ bảy"

Hàn Thiên cười lạnh nhẫn nại giải thích cho hắn hiểu...

-" Tử Trúc là người của mày... mẹ kiếp Hàn Thiên mày quá bỉ ổi..."

Trương Cảnh suy sụp.. ngã lưng vào ghế.... căm phẫn nhìn Hàn Thiên... nghiến răng chửi tục....

Hàn Thiên đứng dậy.. chống hai tay lên bàn nhìn hắn từ trên xuống...

-" Haha... nói về bỉ ổi tôi còn thua ông xa... Tôi chỉ lấy lại những gì cần lấy... Căm phẫn lắm sao...?.. Trương Cảnh.. dù có chết ông cũng không trả đủ những gì ông nợ gia đình tôi đâu..."

Môi mỏng nhếch lên căm hận... rồi quay lưng rời đi.... Tiếng cửa sắt đóng mạnh... một màn tối tăm bao chùm lấy Trương Cảnh..

như bóng dáng thần chết đang vẫy gọi... đến khi được được cảnh sát đưa đi mà hắn vẫn cảm thấy cả thân thể lạnh lẽo... biết rằng lần này không thể nào thoát khỏi cái chết đang chờ đợi...

Mẹ ơi, con cắt như thế này đúng không ạ? "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!