Chương 13: Phỏng vấn

Hôm nay là ngày Tống Linh đi phỏng vấn... Sáng sớm Hàn Thiên đã đến công ty.... Trương Hải đảm nhận nhiệm vụ đưa cô đến Ask...

-" Tới rồi... em xuống đi "

-" Dạ.. cám ơn anh..."

-" Chúc em may mắn..."

Trương Hải mỉm cười trêu chọc... Tống Linh bĩu môi, chồng cô phỏng vấn dĩ nhiên cô đậu rồi.. đâu cần chúc may mắn.. Tống Linh nghĩ thầm trong đầu.. nhìn Trương Hải đầy kiên định...

-" Anh ấy mà dám đánh rớt em... em sẽ cho anh ấy ra phòng khách ngủ "

Trương Hải lắc đầu bật cười  nhìn bóng lưng Tống Linh tự nhiên trong đầu anh hiện ra bóng dáng yếu ớt mà đầy kiên cường của người nào đấy... môi anh nhếch nhẹ... đánh tay lái rời đi..

*************

Tống Linh đi nhanh  vào thang máy, lên tầng dành cho phỏng vấn... tất cả ngồi chờ phía bên ngoài, hôm nay có khá nhiều người đi phỏng vấn giống cô... Quan sát xung quanh.. công ty thật lớn.... và sang trọng... Còn có nhân viên, đúng là tiêu chuẩn của Ask có khác.. nhìn ai cũng rất chuyên nghiệp... làm việc rất nghiêm túc.... Dù có quan sát người khác cũng rất giữ kẽ... Tống Linh ngồi vào hàng ghế đầu phía ngoài chờ đợi.

Cô gái xinh đẹp... khuôn mặt trắng mịn như búp bê... không khỏi khiến mọi người xung quanh thích thú, ngắm nhìn... Bỗng tiếng xì xầm bắt đầu ồn ào...

Nhân viên công ty đứng thành hàng... Chỉ thấy phía xa một nhóm người đi đến... Người đi dẫn đầu không ai khác chính là Hàn Thiên một thân đồ vest đen bãnh bao... khuôn mặt sắc nét... lạnh lùng.. đẹp đến mê hồn... phía sau theo sát anh là thư kí riêng của anh cùng các giám đốc ban ngành..

Đây cũng là lần đầu tiên Tống Linh nhìn thấy chồng cô ở công ty, thì ra bộ dáng đẹp mắt như vậy... Nhìn xem.. các nhân viên nữ lẫn những cô gái xin việc nơi đầy điều trưng ra bộ mặt thèm thuồng.... Khi thấy anh đang bước gần phía cô.... Tống Linh nhoẻn miệng cười rạng rỡ.... thật sự rất muốn nhào đến ôm anh một cái, gào thét với những người có mặt nơi đây " Đây là chồng tôi "...

Nhưng Hàn Thiên làm như không thấy..

chẳng những không cười lại còn trưng bộ mặt vô cảm đi lướt qua cô... Tống Linh trợn mắt quay đầu nhìn bóng lưng lạnh lùng đó, tức đến nghiến răng, mắt thấy mọi người nhìn mình, Tống Linh sờ sờ mũi.... cụp mắt lờ đi những ánh mắt châm chọc... Trong lòng oán thầm " Hàn Thiên chết tiệt.... tối nay đừng mong ôm em ngủ.... hừ "

Tống Linh buồn bực chờ đợi đến tên mình được gọi... Nhìn đông nhìn tây... bây giờ cô mới ngộ ra một điều... nhân viên nữ của Ask... toàn người đẹp... ừmh chân lại dài nữa... Thật là để chồng cô làm việc ở đây chẳng an toàn chút nào... Tống Linh ngẫm nghĩ không biết cô có bị chứng cuồng ghen sau hôn nhân hay không... nhưng thật sự chồng cô là một cực phẩm làm sao không lo cho được... haiz...

-" Xin mời cô Tống Linh "

-" Có... tôi"

Được gọi tên Tống Linh nhanh chân bước vào.... thật là hồi hộp... Căn phòng rộng lớn, mắt to tròn đảo qua đã thấy Hàn Thiên ngồi vị trí trung tâm... xung quanh là các cấp lãnh đạo của công ty... Nhưng anh đang xem gì đó cả đầu cũng không ngẩng lên...

-" Cô Tống mời cô giới thiệu về mình "

Vị CEO ngồi bên cạnh Hàn Thiên nhìn cô mỉm cười....

Tống Linh lấy lại bình tĩnh... thân hình mãnh mai đứng ngay ngắn, nở nụ cười nhẹ..

-" Tôi tên là Tống Linh... năm nay 21 tuổi... Tôi tốt nghiệp tại Brunel University London...

Tôi rất vui.. hôm nay được đến Ask phỏng vấn "

-" Vì sao tốt nghiệp trường đại học danh tiếng ở London... cô không ở lại London phát triển sự nghiệp mà lại trở về xin vào làm việc tại Ask "

Vị CEO tuổi đã ngoài trung niên nhìn cô trách vấn...

Tống Linh không cần suy nghĩ nhiều... tự tin nhìn ông ta.. trả lời.

-" Tôi nghĩ chỉ cần có thực lực thì nơi nào mình cũng sẽ làm tốt... Huống chi nơi này còn có tình yêu của tôi... Nên tôi nghĩ mình rời London chọn trở về là việc làm đúng đắn nhất"

Tống Linh giọng nói mang chút tự nhiên...

phóng khoáng không gò bó... Thần thái tự tin... nụ cười tươi sáng... khuôn mặt xinh đẹp thu hút sự quan tâm tất cả  người có mặt trong  phòng...

-"Vậy cô Tống nghĩ như thế nào là tình yêu...?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!