Chương 4: “Không cần,” Hạ Tê Xuyên nói: "Tới Hilton.”

Rạng sáng tại Muse ánh đèn rực rỡ, DJ đang chơi những bản nhạc Âu Mỹ sôi động, tiếng nhạc cùng ánh đèn ở trong màn đêm vẽ ra những đường cong không theo một quy tắc nhất định nào. Lúc Hạ Tê Xuyên bước vào thì tránh những người đang nhảy nhót điên loạn trên sàn nhảy, may mà lúc này những người đang nhảy Disco kia đều say rồi, không ai biết ảnh đế đang đi ngang qua bên cạnh bọn họ.

Hắn đẩy cửa phòng khách, mùi thuốc lá cùng mùi rượu phả vào mặt.

"Ai vậy?" Có người quay đầu nhìn hắn, nam nghệ sĩ trẻ tuổi dụi dụi mắt, ngỡ mình uống say đến mức sinh ra ảo giác: "Hạ…Hạ…!"

Ầm ĩ bên này khiến đa số nghệ sĩ đều nhìn sang. Những người vẫn còn tỉnh táo thì ngơ ngác nhìn hắn, hiển nhiên không hiểu ông lớn này tại sao lại xuất hiện ở Muse. Krian xem như uống tương đối ít, nghĩ đến ảnh đế cùng Chúc Lương Cơ đang đóng chung một bộ phim, tuy rằng nghe thì có vẻ khó tin, nhưng những người khác ở đây đại khái đều không có số điện thoại của Hạ Tê Xuyên.

Hắn chọt chọt Chúc Lương Cơ.

"Đón cậu?"

"… A? Đúng đúng đúng!" Chúc Lương Cơ khẩn trương cầm lấy áo khoác đi tới cạnh cửa. Màu mắt Hạ Tê Xuyên rất nhạt, giống mắt sói nên có chút sắc bén cùng lạnh lùng. Chúc Lương Cơ đối diện với hắn, ngượng ngùng nói: "Cảm ơn ngài."

Việc này không thể so với việc đóng phim, đêm hôm khuya khoắt bị một cú điện thoại gọi tới, là ai cũng sẽ không vui nổi, Hạ Tê Xuyên lại không nói gì chạy tới quán bar đón cậu. Thái độ đối phương bình tĩnh: "Cầm hết đồ rồi?"

"Cầm rồi cầm rồi."

Chúc Lương Cơ vội vàng đáp lời.

"Đi thôi."

Bên trong phòng bao, Krian lén lút lấy điện thoại di động ra nhắm ngay hai người cạnh cửa, tốc độ tay hắn rất nhanh, thừa dịp Hạ Tê Xuyên đi ra phía cửa phòng riêng mà chụp mấy tấm ảnh. Trước khi đi ảnh đế đột nhiên quay đầu lại liếc mắt nhìn hắn một cái, Krian có tật giật mình bị dọa cho đổ mồ hôi lạnh, đối phương cũng rất nhanh quay người rời đi.

Quái quỷ! Đang yên đang lành quay đầu lại làm gì!

Hắn cúi đầu nhìn hình mình chụp trộm, điện thoại di động có độ phân giải rất cao, một bên gò má Chúc Lương Cơ cùng với dáng dấp của hai người đều chụp được rất rõ. Krian cũng không còn tâm tư uống rượu, hắn suy nghĩ một chút, đi vào phòng vệ sinh trong phòng riêng rồi bấm gọi một dãy số điện thoại.

Giang Ân nhìn thấy Hạ Tê Xuyên mang theo người về thì kinh ngạc đến nói không ra lời, cô tới trước ngồi vào ghế phó lái nhường lại ghế sau cho bọn họ. Chúc Lương Cơ vừa lên xe đã ngã đầu ngủ, Hạ Tê Xuyên cũng không giải thích gì thêm, Giang Ân không thể làm gì khác hơn là hỏi: "Có cần đưa cậu ấy về không?"

"Không cần," Hạ Tê Xuyên nói: "Tới Hilton."

Giang Ân: "…"

Khác với mọi người, Giang Ân thân là trợ lý của Hạ Tê Xuyên nên tự nhiên biết tin tức Hạ Tê Xuyên cùng người bí ẩn vào khách sạn Hilton vài ngày trước đó là thật. Đầu cô suýt nữa thì nổ tung, theo Hạ Tê Xuyên năm năm, đối phương chơi thì chơi nhưng thủy chung vẫn có chừng mực, cô cho rằng Hạ Tê Xuyên sẽ không tùy tiện tìm người thuê phòng.

Giang Ân khẩn trương lên Baidu (19) tra một chút về Chúc Lương Cơ. Bỏ qua mấy thông tin cơ bản, ngoại trừ gương mặt trẻ tuổi đẹp trai trong bức ảnh chân dung, cái cô thấy được nhiều nhất là đủ loại scandal: [Kinh sợ! Tiểu sinh đang hot không yêu ảnh hậu mà yêu mẫu người dịu dàng!] [Chuyện tình yêu của Chúc Lương Cơ bị phơi bày!] [Trong số những bạn gái tin đồn, người Chúc Lương Cơ thừa nhận lại là cô!]

(19) Baidu: Google của Trung Quốc

Nhìn thấy một bản tin nói Chúc Lương Cơ có cặp mắt đào hoa điển hình, sống lăng nhăng, Giang Ân nhịn không được nhìn vào kính chiếu hậu, đuôi mắt người đang ngủ hơi rủ xuống, mang theo chút đỏ ửng, quả nhiên vô cùng lẳng lơ mê hoặc lòng người. Hạ Tê Xuyên bỗng nhiên nói: "Không đưa cậu ấy về nhà là bởi vì chưa biết địa chỉ nhà cậu ấy, em nghĩ đi đâu vậy?"

Trừ những người được xem là bạn thì nghệ sĩ hầu như không nói cho người khác biết địa chỉ nhà mình. Giang Ân ý thức được mình hiểu lầm rồi: "Không, em không nghĩ gì cả."

"Trong số những bạn gái tin đồn, người Chúc Lương Cơ thừa nhận lại là cô?" Hạ Tê Xuyên cười một tiếng. Tiếng cười kia không chỉ như vả vào mặt, mà còn rất đen tối, chọc điên người khác.

Giang Ân: "…"

Lúc được đưa đến phòng Chúc Lương Cơ đứng không vững lắm, sau khi bấm mật khẩu phòng cậu sống chết ôm lấy cánh cửa không chịu buông tay. Hạ Tê Xuyên vốn muốn quay người rời đi, nhưng nghĩ tới nếu có ai vô tình đi qua nhìn thấy tiểu sinh đang hot như con thằn lằn đu lên cạnh cửa thì tiêu đề ngày mai nhất định rất đặc sắc. Vất vả kéo Chúc Lương Cơ ra, đối phương lẩm bẩm sờ sờ tay cầm rồi cười: "Anh Dương, sao anh lại cạo trọc đầu?"

"…"

Cậu liếc nhìn người đàn ông dìu mình vào phòng liền buông tay: "Anh không quản em?"

Hạ Tê Xuyên đứng ở cửa, bận rộn một ngày, giọng nói của hắn có chút lười nhác: "Tại sao tôi phải quản cậu?"

"Em là fan hâm mộ cuồng nhiệt của anh!" Chúc Lương Cơ như bỗng nhiên ý thức được người đối diện là ai: "Mỗi một bộ phim của anh em đều mua bản BD (20) xịn xò! Trên tường dán đầy poster quảng cáo của anh!"

(20) bản BD: Bluray Disc, bản này phải bỏ tiền ra mua về, khác với bản miễn phí trên TV thì nội dung bản BD không bị cắt xén, hoàn toàn "không che", chất lượng full HD cùng hiệu ứng kỹ xảo ấn tượng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!