Chương 30: Lẳng lơ tới vậy à

Trì thiếu gia nói được làm được, đã nói với bà chủ hát một tiếng thì cậu ta liền hát đúng một tiếng. Chúc Lương Cơ chú ý tới vài cô gái vẫn luôn dùng điện thoại di động quay video bên kia.

Bọn họ nhiều người, tách ra ngồi thành hai bàn.

Một tháng qua Hứa Tra quả thực nhịn muốn phát điên rồi, uống rượu nhanh đến mức như không muốn sống nữa. Lúc mới bắt đầu hắn còn lôi kéo mọi người chơi oẳn tù tì với tung xúc xắc uống rượu, về sau cơ bản chỉ còn có mình hắn uống.

Khi Trì Diệc Huân đi xuống Hứa Tra đã ngà ngà say, hắn dựng ngón cái với Trì Diệc Huân: "666, lại đây, Diệc Huân ngồi bên này.

"(56) (56): 666: ngôn ngữ mạng, nghĩa như lợi hại, giỏi Chúc Lương Cơ thuận miệng nói:"Anh uống chậm thôi."

Mặc dù máy quay đã đóng nhưng trước mặt nhiều người như vậy mà lại uống say chung quy vẫn không phải là chuyện gì tốt. Hứa Tra giống như không nghe thấy, gọi nữ phục vụ mở một bình rượu mạnh. Hắn muốn chơi, Chúc Lương Cơ cũng lười quản hắn.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mới bắt đầu thì mọi người cùng nhau kính đạo diễn, kính phó đạo diễn, đến lúc sau những ai hơi hơi thân quen thì rót rượu lẫn nhau, Chúc Lương Cơ bị chuốc cho không phân biệt được phương hướng.

Thấy Hứa Tra đi vệ sinh, Chúc Lương Cơ cũng muốn đi giải quyết vấn đề sinh lý, cậu đứng lên.

Sau khi xả nước xong Chúc Lương Cơ rửa tay trước bồn rửa, dòng nước lạnh lẽo làm cho cậu tìm về được một chút lý trí. Đang lúc cậu muốn rời đi thì có ai từ phía sau đè lên lưng cậu, tay người nọ theo vòng eo cậu mà đi xuống dưới.

Chúc Lương Cơ phản xạ có điều kiện rụt người lại, phản ứng của cậu đổi lại một tiếng cười trầm thấp từ người sau lưng.

"Lẳng lơ tới vậy à."

Câu nói sỉ nhục kia khiến Chúc Lương Cơ run lên, cậu có thể ngửi thấy mùi rượu trên người đối phương. Giọng người phía sau rất quen, đại não chuếnh choáng khiến cho Chúc Lương Cơ không thể lập tức nhớ ra được là ai, cậu giơ tay muốn đánh người, đối phương lại mượn lực siết lấy eo cậu.

"Cút!"

"Tính tình còn rất hung dữ," người đàn ông kề sát cổ cậu hít một hơi: "Có phải trên giường cũng hoang dã như vậy không?"

Chúc Lương Cơ đạp đối phương một đạp, không nghĩ tới người kia thế mà không biết xấu hổ cười một tiếng: "Em không muốn bị anh đè à, vậy em đè anh đi."

Kẻ kia lật người lại, vị trí hai người bỗng thay đổi, sức lực đối phương so với cậu lớn hơn nhiều, Chúc Lương Cơ không giằng ra được. Bây giờ đổi thành người kia đè lên bồn rửa tay, Chúc Lương Cơ đổi thành tư thế từ trên cao nhìn xuống hắn.

Nếu như đây là một cô gái vậy thì ngồi trên mình một người đàn ông như vậy quả thật cực kỳ mờ ám. Nhưng nhờ vậy Chúc Lương Cơ mới thấy rõ ai là người ôm cậu, đối phương cũng thấy rõ Chúc Lương Cơ.

Vẻ mặt gã đàn ông dựa vào bồn rửa tay gần như đóng băng, một hồi lâu sau, Chúc Lương Cơ với Hứa Tra cùng nhau nôn ọe.

Hứa Tra: "Mịa nó chú làm gì đấy!!!!"

Chúc Lương Cơ: "Mịa nó anh làm gì đấy!!!!"

Hứa Tra: "Anh cmn cho rằng chú là mỹ nữ nào đó!!!! Chú khom lưng nâng mông làm gì đấy!!!!"

Chúc Lương Cơ: "Ông đây đang rửa tay!!!! Anh bị mù a!!!!"

Sau khi mịa nó mịa nó vài tiếng cuối cùng Hứa Tra cũng hơi tỉnh rượu, ý thức được mình vừa làm ra chuyện hoang đường, trên mặt Hứa Tra hiện ra vẻ áy náy: "Thật xin lỗi thật xin lỗi, uống hơi nhiều… Nói lung tung thôi, xin lỗi."

Chúc Lương Cơ: "Mịa nó anh sờ mà không phân biệt được là nam hay nữ à?"

Hứa Tra oan ức: "Anh chưa từng sờ đàn ông."

Chúc Lương Cơ: "Anh thật sự là trai thẳng?"

"Thẳng thẳng, thẳng tắp.

"Hứa Tra liếc nhìn sắc mặt Chúc Lương Cơ, tuy rằng vẻ mặt cau có nhưng cặp mắt đào hoa vì say rượu mà hiện ra muôn phần nhu tình, nhìn sao cũng thấy như cố ý quyến rũ. Hứa Tra nghĩ tới mấy tiểu 0 (57) mà hắn đã từng gặp, vội vàng nói:"Tiểu Chúc chú đừng có nghĩ nhiều nha, tuy rằng anh chinh chiến sa trường lâu năm nhưng vẫn thẳng tăm tắp, nếu như vừa nãy vì anh sờ soạng mà chú bị bẻ cong thì anh có nhảy xuống sông cũng không hết tội.

"(57): tiểu 0: chỉ thụ, 1 chỉ công Chúc Lương Cơ không chịu được đạp hắn một đạp:"Cút, ngu ngốc."

Lúc trở lại bàn rượu mấy người cạnh cậu đã thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi, Chúc Lương Cơ nhìn một vòng vẫn không thấy Khương Hạo, cậu hỏi Hạ Tê Xuyên: "Khương Hạo đi trước rồi à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!