Yến Hảo và Giang Mộ Hành đi siêu thị, trời giữa tháng tám nóng đến mức lòng bàn chân cháy bỏng, hận không thể trèo lên tường, nhưng cậu lại ngửi thấy hương gió xuân và hoa đào, nhìn cái gì cũng thuận mắt hơn so với bình thường.
Ngay cả khi bị người ta chặn đường dúi tờ rơi vào, sắc mặt Yến Hảo vẫn không hề tệ đi mà còn mỉm cười cầm trong tay đọc.
Kết quả phát hiện là quảng cáo cơ sở gia sư.
Khoé miệng Yến Hảo giật một cái, không dúi cho Giang Mộ Hành mà chỉ dúi cho cậu, có lẽ cậu mang khuôn mặt của một người trắc trở trong học hành.
Cậu vẫy vẫy tờ rơi trước mặt Giang Mộ Hành: "Lớp trưởng, là cơ sở mới mở, báo danh trước ba ngày được giảm hai mươi phần trăm."
Giang Mộ Hành trả lời tin nhắn Hoàng Tự, bớt thì giờ lướt tờ rơi một lượt: "Cậu muốn báo danh?"
Lỗ mũi Yến Hảo phát ra tiếng "ưm" thứ ba, kéo thật dài, mang chút ý vị nũng nịu: "Tôi có lớp trưởng là đủ rồi á."
Động tác gõ phím của Giang Mộ Hành khựng lại.
"Đại học A giống như phó bản cao cấp nhất, dựa vào cấp bậc hiện tại của tôi mà muốn đánh lên thì nhất định phải có một đội thật khoẻ giúp tôi."
Yến Hảo cười nói, "Nhưng một mình lớp trưởng cậu đã bằng một đội rồi."
Giang Mộ Hành chưa nhắn về: "Vậy à?"
"Đúng vậy đó, lớp trưởng cậu mạnh thực sự, không hề tâng bốc đâu.
"Yến Hảo cuộn tờ rơi thành hình ống, cậu nheo mắt, xuyên qua cái lỗ nhỏ nhìn bốn phía. Lúc quay đầu, cậu thình lình đối diện với ánh mắt Giang Mộ Hành. Giang Mộ Hành nhìn sang, trong mắt chứa ánh đèn neon, phối thêm với gương mặt sâu sắc rõ ràng trông huyền ảo đến cực điểm. Tim Yến Hảo đập nhanh, gấp ga gấp gáp chuyển hướng ống tròn:"Lớp trưởng, tôi cảm giác tôi được cậu dạy thêm cho như là trúng thưởng giải nhất, vận khí tốt cực kỳ."
Giang Mộ Hành tiếp tục soạn tin nhắn, giọng rất thấp: "Không có gì gọi là vận khí.
"Phố xá dưới màn đêm vô cùng náo nhiệt, Yến Hảo nghe không rõ, chỉ là cảm giác có một khắc, đường nét gương mặt Giang Mộ Hành rất dịu dàng. Không biết có phải hoa mắt không... Vào siêu thị, Yến Hảo một tấc không rời Giang Mộ Hành, trải nghiệm tâm trạng mua sắm cùng với người mình thích. Bước chân Giang Mộ Hành xoay một cái, tiến vào giữa hai kệ hàng. Yến Hảo đi theo:"Lớp trưởng, cậu muốn mua bình giữ nhiệt à?"
Ánh mắt Giang Mộ Hành quét về phía chiếc bình trên kệ: "Lớp 12 là năm then chốt, để điều chỉnh trạng thái sống đến mức tốt nhất có thể và giảm nguy cơ đau đầu nhức óc, bình giữ nhiệt là một trong những thứ thiết yếu."
Yến Hảo bất giác bị thu hút bởi bờ môi mỏng khẽ mím của hắn: "Vậy tôi cũng mua một cái.
"Giang Mộ Hành lấy xuống một bình giữ nhiệt màu xanh đậm trên kệ. Yến Hảo gấp rút với chiếc màu xanh nhạt bên cạnh. Giang Mộ Hành cúi chếch đầu, hững hờ nhìn cậu."Tôi nghĩ cái bình này rất tốt." Lưng Yến Hảo cứng đờ, vẻ mặt điềm tĩnh, "Dung tích lớn, trông cũng có kết cấu."
Hồi lâu Giang Mộ Hành mới mở miệng: "Đúng là không tệ."
Yến Hảo thăm dò hỏi: "...! Mua?"
Giang Mộ Hành: "Ừm.
"Mắt Yến Hảo sáng bừng ngay tức khắc. Tuy rằng chỉ cần là vật dụng của Giang Mộ Hành, chắc chắn sẽ có người nhọc lòng đi mua cái tương tự để tự dùng hoặc cất, đây là sự hèn mọn và hạnh phúc của một người yêu thầm, cậu cũng sẽ làm vậy Song lần này là cậu cùng mua với Giang Mộ Hành, cùng một kiểu. Lúc Giang Mộ Hành đi mua giấy nháp, Yến Hảo lại ké một đợt."Lớp trưởng, ruột bút đang có hoạt động, một hộp rất rẻ."
Yến Hảo vừa dứt lời thì điện thoại kêu, cậu tới chỗ khác bắt máy: "Mẹ."
Nghê Thanh nghe thấy tiếng ồn: "Hảo Hảo, con đang ở ngoài?"
Bên tai Yến Hảo rất ầm ĩ, cậu tiến đến chỗ yên tĩnh hơn: "Đang đi dạo siêu thị."
Nghê Thanh hỏi: "Với Tùng Tùng?"
"Không phải, với lớp trưởng của con." Yến Hảo gãi gáy, "Ra đây tuỳ tiện dạo chơi, mua ít đồ."
"Vậy nhớ mua hết những cái cần mua, đừng để sót." Nghê Thanh đứng trong văn phòng rộng thoáng quan sát các toà nhà, "Sắp khai giảng rồi, có căng thẳng không?"
Yến Hảo thầm thì:
"Có gì đâu mà căng thẳng. Không phải chỉ một mình con lên lớp 12 mà có rất nhiều người cũng lên, mọi người đều giống nhau."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!