Chương 26: (Vô Đề)

Giang Mộ Hành dẫn Yến Hảo vòng ra sau trung tâm lân cận vô cùng thương nghiệp hoá, đến con phố có nhiều quầy hàng nhất.

Đèn đuốc sáng trưng, tiếng người huyên náo.

Các sạp nhỏ đủ sắc đủ dạng ở khắp nơi, nhiều hơn mấy lần so với trung tâm lân cận, cũng loạn gấp mấy lần.

Xe ôm, quán xá, người ăn uống tiệc tùng, trải dài từ đầu đến cuối phố.

Thấy vậy, Yến Hảo nuốt ngụm nước bọt.

Đường Sướng Tây gần chung cư có rất nhiều quầy đồ ăn, cậu cảm thấy vệ sinh môi trường không lý tưởng cho lắm, nhưng so với bên này thì cũng không có gì to tát.

Nơi này thực sự dơ dáy bẩn thỉu đến mức khó tả, cả con đường cứ như bãi rác, muốn bao nhiêu bẩn có bấy nhiêu bẩn.

Yến Hảo hơi không biết phải đặt chân thế nào.

Giang Mộ Hành ở cạnh không nói một lời bước tới, dường như hồn đang dần trở về, lại trầm mặc dị thường.

Yến Hảo không để ý dưới chân, giẫm phải chiếc cốc Oden dùng một lần ai đó vứt xuống đất, nước sốt bên trong "phụt

"một cái văng tung toé ra ngoài, dính một chút vào giày. Cậu nhấc chân mình khỏi chiếc cốc ngay lập tức, thiếu điều nhảy lên. Thấy Giang Mộ Hành nhìn sang, động tác cứng ngắc của Yến Hảo khôi phục như thường, muốn cười với hắn thì thấy hắn đưa mình một túi khăn giấy."Lau đi." Giang Mộ Hành nói.

"Không cần lau." Yến Hảo vội xua tay, "Không sao, bẩn thì bẩn thôi.

"Cái tay cầm túi khăn của Giang Mộ Hành dừng giữa không trung mấy giây rồi thu về. Yến Hảo thở khẽ. Giang Mộ Hành nhìn chiếc cặp cậu đeo, lại nhìn chiếc điện thoại cậu cất ở túi quần, thấp giọng nói:"Lấy điện thoại ra, đừng để trong túi."

Yến Hảo lờ mờ: "Vậy tôi để đâu?

"Giang Mộ Hành liếc cậu một cái. Yến Hảo gãi gò má đổ mồ hôi:"Tôi không thể cầm trong tay, chẳng biết lúc nào sẽ vứt nhầm với rác."

Giang Mộ Hành: "..."

"Đưa tôi.

"Yến Hảo móc điện thoại đưa sang, không chút do dự, chỉ có sự tín nhiệm trăm phần trăm. Giang Mộ Hành cầm điện thoại của cậu:"Cậu đi mé trong.

"Yến Hảo ngoan ngoãn làm theo. Giang Mộ Hành hờ hững nói:"Trị an ở đây rất kém, đi cẩn thận chút."

Yến Hảo ờ ờ.

Cậu đáp lời mà chẳng buồn suy nghĩ, như thể dẫu cho có xảy ra chuyện gì, chỉ cần Giang Mộ Hành ở đây thì đều có thể vượt qua...

Đại siêu thị đông nghịt người, Yến Hảo không muốn nán lại một khắc nào.

Đến chợ đêm nơi có đủ kiểu người hỗn tạp thì con tim tung bay, mỗi bước đi bên Giang Mộ Hành đều hết sức phấn khởi.

Giống như hẹn hò.

Ở trên đường, số quầy ăn vặt là nhiều nhất, tiếp theo là trang phục, các loại đồ dùng hằng ngày.

Cũng có không ít sạp trái cây, tiện lợi hơn siêu thị rất nhiều, chứa trong xe tải, tuỳ tiện dựng cái bảng hiệu đơn giản, viết mười đồng một ký rưỡi hai ký rưỡi, nguyên đống táo được bán theo sọt.

Yến Hảo vừa đi vừa xem: "Lớp trưởng, cậu sống ở khu vực này, thế tối học bài ồn ào lắm đúng không?"

Giang Mộ Hành đáp một câu: "Tối tôi không học."

Yến Hảo: "...

"Được rồi, tôi biết cậu đỉnh rồi. Các hàng quán xếp dài cả dãy đường, vài đấng mày râu cởi trần oẳn tù tì uống rượu, nói chuyện tục tĩu một cách không hề kiêng dè, hai bên trái phải đang tuốt xiên nướng. *Lúm đồng tiền nhỏ - Lâm Tuấn Kiệt ft. Thái Trác Nghiên. https://youtu. be/Y2HBTydQHAM"Lúm đồng tiền nhỏ và hàng mi dài, là điểm nhấn đẹp nhất của anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!