Chương 24: (Vô Đề)

Edit + Beta: Vịt

Quỷ đương nhiên là không có, nhưng không khí quỷ dị là có thật. Nhịp tim Thiệu Phi dần dần tăng nhanh, thế giới từ night vision nhìn ra u ám âm trần, trong tìm kiếm mặc dù tạm thời không phát hiện nóng giống như thân thể con người, nhưng không gian chật chội làm cho người ta một loại cảm giác kiềm nén vô hình, phảng phất tiếp tục đi về phía trước một bước, liền sẽ đụng phải "đạo tặc

"đột nhiên xuất hiện. Cậu nuốt nuốt nước bọt, nghe thấy hô hấp hơi chút hổn hển của mình, súng cầm trong tay đã từ súng trường tự động đổi thành súng lục — trong gặp phải ngộ chiến cự ly gần, súng lục thường dùng tốt hơn súng trường. Nhưng night vision thể tích không nhỏ lại phá lệ phiền não, ảnh hưởng độ bắn chính xác không nói, còn trên trình độ nhất định ngăn cản chiều rộng tầm mắt. Tiêu Mục Đình tựa vào bên cạnh xe, ở trong máy truyền tin rõ ràng mà nghe được tiếng hít thở của Thiệu Phi, dặn dò:"Giữ vững cảnh giác, nhưng không nên khẩn trương quá độ, điều chỉnh hô hấp và tâm thái, bình tĩnh xuống, cố gắng sớm thích ứng hoàn cảnh."

Thanh âm Tiêu Mục Đình trầm thấp bằng phẳng, đối với Thiệu Phi giống như một liều thuốc an thần. cậu không rảnh suy tư Tiêu Mục Đình làm sao biết cậu khẩn trương, tiềm thức lại không ngừng tăng thêm ý niệm cho chính mình: Không được sợ, đội trưởng bên cạnh mày!

Thích Nam Tự sáp tới, cùng cậu lưng đỡ lưng, hai cây súng lục phong kín khả năng xuất hiện dị trạng. Thiệu Phi an tâm không ít, bước chân giẫm vô cùng nhẹ, thần không biết quỷ không hay di chuyển về chỗ rẽ.

Tiếng gió thấm người cố nhiên làm người ta sởn gai ốc, nhưng hoàn cảnh an tĩnh tới không có một chút tiếng động lại làm cho người đổ mồ hôi.

Đã kiểm tra 4 gian phòng rách nát, Thiệu Phi và Thích Nam Tự không thu hoạch được gì, cảm xúc sốt ruột lại nổi lên, cả người cơ bắp căng thẳng, mồ hôi lòng bàn tay làm ướt thân súng.

Thiệu Phi đang muốn đề nghị chia nhau tìm tòi tiết kiệm thời gian, thanh âm Tiêu Mục Đình lại đúng lúc mà truyền đến: "Nếu như có ý định chia nhau tìm kiếm, tôi khuyên các cậu dừng lại.

Trước mắt trên tay các cậu không có kế hoạch sắp xếp binh lực khu vực, đối với tình huống phía địch không biết gì cả, nếu như phe mình nhân số khá nhiều, có thể chia nhau tìm kiếm, nhưng hiện tại các cậu chỉ có 2 người, tách ra không chỉ sẽ không đề cao hiệu suất, ngược lại càng thêm nguy hiểm."

Thích Nam Tự nói: "Hiểu rồi!"

Thiệu Phi xoay người nhìn hắn một cái, hắn hướng phía trước làm ra thủ thế: "Tiếp tục."

Mười phút sau, tiếng súng phá vỡ sự yên lặng đêm tối, ba người giống như từ trong đường hầm chật hẹp lẩn ra, Thiệu Phi phản ứng cực nhanh, đem Thích Nam Tự phía sau đẩy một cái vào tường đá bên cạnh chợt nghiêng người lăn một vòng, tránh né đạn liên tiếp, sau đó nhanh chóng xoay mình, lấy tư thế nằm nghiêng thả bắn súng liên tiếp.

Nhân tượng theo tiếng biến mất, nhưng kẻ địch mới lại từ nóc nhà đất nhô lên, sau khi tường đổ, ở trong chuồng heo, thậm chí trong giếng cạn chui ra, lúc Thiệu Phi thay băng đạn, Thích Nam Tự bổ sung vị trí của cậu, vừa chiến vừa tiến.

Tốc độ Thiệu Phi thay băng đạn ở Trung đội 2 coi như nhanh có tiếng, mở ra bảo hiểm, sau khi giết chết bóng người bên cạnh, lập tức lấy súng trường tự động xuống, trong ánh sáng nhạt của dụng cụ ngắm bắn khóa định tay súng bắn tỉa nóc nhà, một súng "Head shot

". Thích Nam Tự giải quyết một bóng người cuối cùng, Thiệu Phi lúc đuổi lên cùng hắn tụ họp lại phát hiện trên night vision của hắn lóe đèn đỏ. Dụng cụ truyền tin"Xoạt xoạt" vang lên hai tiếng, Tiêu Mục Đình hỏi: "Đô giải quyết rồi?"

Thiệu Phi có chút phấn khởi: "Báo cáo đội trưởng, đều giải quyết rồi!"

"Night vision có xuất hiện dị thường hay không?"

Thiệu Phi lấy night vision xuống, cho rằng Tiêu Mục Đình là hỏi có hư hỏng gì hay không: "Không có đi, của tôi giống như lúc vừa mang đi, của Thích Nam Tự đang chớp đèn đỏ."

"Ừ." Tiêu Mục Đình dừng một chút: "Vậy trở lại đi."

Mãi đến trước khi trở lại chỗ tách ra với Tiêu Mục Đình, Thiệu Phi và Thích Nam Tự mới biết được ý nghĩa của đèn đỏ là "bị thương

". Tiêu Mục Đình thu hồi night vision của hai người, cười nói:"Đây không phải là dụng cụ mô phỏng hồng ngoại bình thường, là công cụ đặc thù của tác chiến hoàn cảnh mô phỏng phối hợp, đèn đỏ liên tục chớp hai lần biểu thị bị thương, nếu như liên tục chớp 3 lần, chính là tử trận."

Thích Nam Tự khó có thể tin: "Nhưng tôi không có bị bắn trúng a!"

"Cậu không có phát hiện mà thôi." Tiêu Mục Đình: "Thỉnh thoảng kẻ địch ở trong bóng tối, trước khi đau đớn truyền đến, cậu có lẽ căn bản không chú ý tới sự hiện hữu của hắn.

Bộ thiết bị huấn luyện này của tổng bộ phi thường thực dụng, nó rèn luyện không chỉ là kỹ thuật bắn của cậu, còn có năng lực quan sát tỉ mỉ, thậm chí có thể bồi dưỡng phản ứng bản năng lúc các cậu đối mặt nguy hiểm.

Bất quá hôm nay tôi dẫn các cậu tới, chủ yếu là muốn để cho các cậu cảm thụ một chút bắn ban đêm chân chính. Bắn đèn LED dĩ nhiên có thể nâng cao tính bắn chính xác, nhưng trong thực chiến không có kẻ địch nào sẽ ở trên đầu đội một bóng đèn cho các cậu ngắm trúng.

Rất nhiều lúc chúng ta phải mang theo night vision cản trở thi hành nhiệm vụ, hơn nữa môi trường kẻ địch ẩn thân cũng rắc rối phức tạp. Sau khi đeo night vision lên, độ bắn chính xác khó tránh khỏi chịu ảnh hưởng, nhưng đây là chúng ta phải khắc phục.

Ngoài ra, tác chiến ban đêm nguy hiểm hơn tác chiến ban ngày, ngoại trừ tay súng bắn tỉa bí mật ở trong bóng tối, ai cũng không các nào giống như các cậu vừa rồi nằm nhoài ở trên vị trí bia từ từ ngắm bắn.

Trong hoàn cảnh "thôn xóm

"nguy cơ tứ phía, làm cho người ta khó giải thích được khẩn trương, mới là chiến trường tương lai của các cậu. Tùy cơ ứng biến như thế nào, đồng thời bảo vệ mình, tẫn khả năng mà chế phục kẻ địch, cái này so với huấn luyện bắn bia ban đêm đơn thuần quan trọng hơn. Hiểu chưa?"

Thích Nam Tự không nói chuyện, hiển nhiên còn vùi lấp trong tâm tình mất mát "bị thương". Thiệu Phi sửng sốt 2 giây, lớn tiếng nói: "Rõ!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!