Chương 45: (Vô Đề)

Lâm Việt đang huấn luyện tại thao trường.

Linh Lang bước tới, gọi:"Lâm đại nhân."

Lâm Việt thu cung tên lại, đáp:"Tham kiến Linh Lang đại nhân."

Linh Lang nói:"Ta nhớ Tiểu Triết từng chữa thương cho ngươi?"

Lâm Việt nghĩ đến vụ cái mông, khẽ ho một tiếng đầy lúng túng:"Quả có chuyện ấy."

Linh Lang nói tiếp:"Chúng ta muốn mời phu nhân của ngươi đến xem bệnh cho một người."

Tô Tiểu Triết bị người ta đưa từ trên núi xuống, đầu óc mơ hồ, thấy Lâm Việt, nghe anh giải thích tường tận mới hiểu rõ ngọn ngành, liền hoảng hốt:"Tôi chưa từng khám bệnh cho ai bao giờ, nhiều nhất cũng chỉ là… chữa mông cho anh…"

Lâm Việt liếc mắt:"Im miệng."

Tô Tiểu Triết bĩu môi, không cam lòng mà ngậm miệng lại.

Lâm Việt nhận ra mỗi khi đổi sang nói giọng Quảng Đông, Tô Tiểu Triết lại nghe lời hơn, liền quyết định về sau sẽ dùng giọng ấy thường xuyên.

Linh Lang đưa hai người đến ngoài đại trướng, nói với Lâm Việt:"Xin chờ một lát."

Sau đó dẫn Tô Tiểu Triết vào trong. Tô Tiểu Triết nhỏ giọng hỏi:"Linh Lang đại nhân, chúng ta xem bệnh cho ai vậy?"

Linh Lang đáp:"Vương phi Thanh Châu."

Tô Tiểu Triết giật mình.

Trướng vén hai lớp rèm.

Tô Tiểu Triết lờ mờ nghe thấy một giọng nữ nói:"Ta ngủ một lát là được, không cần gọi đại phu."

Một giọng nam đáp lại:"Không được, phải để đại phu khám mới yên tâm. Cái tên Cát quân y kia vừa bước vào đã xỉu, còn ra thể thống gì nữa."

Người nữ bật cười dịu dàng.

Linh Lang vén lớp rèm thứ hai, Tô Tiểu Triết thấy một cô gái trẻ đang nằm trên giường, bên giường là người được gọi là Vương phi Thanh Châu, lúc này ngoài áo choàng xanh thẫm, chỉ mặc trường bào, vóc dáng cao lớn, dung mạo cực kỳ xinh đẹp.

Tô Tiểu Triết thầm cảm thán: Vương phi Thanh Châu này còn cao hơn cả Linh Lang, gần bằng Lâm Việt, chắc phải mét tám mấy.

Linh Lang ghé tai Tô Tiểu Triết nói nhỏ:"Vương phi đi đường xa, hơi choáng váng."

Tô Tiểu Triết cắn răng gật đầu:"Tôi xem thử."

Cô đi đến trước mặt người kia, ngẩng đầu lên:"Mời Vương phi đưa tay, tôi bắt mạch."

Vương phi Thanh Châu sững người, Linh Lang cũng thoáng khựng lại.

Cô gái trẻ trên giường thở dài khe khẽ.

Linh Lang cúi đầu nói nhỏ:"Tô Tiểu Triết, người đó là Thanh Châu Vương."

Tô Tiểu Triết cứng đờ tại chỗ.

Cô gái trẻ mỉm cười:"Tô đại phu, ta mới là vương phi."

Tô Tiểu Triết chỉ muốn ôm mặt gào thét cho đỡ xấu hổ.

May mà Thanh Châu Vương tính tình ôn hòa, chỉ cười nói:"Bản vương ra ngoài chờ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!