Chương 38: (Vô Đề)

Tô Tiểu Triết vừa về đến nhà đã vào bếp nấu nước nóng.

Trước cửa, một đám trẻ con đang thò đầu ngó nghiêng.

Tiểu Thạch Đầu và Ngọc Vũ mỗi đứa ngồi một bên bàn, chẳng đứa nào lên tiếng.

Tô Tiểu Triết bưng nước nóng ra, thử thử nhiệt độ, rồi vắt một chiếc khăn lông, tỉ mỉ lau sạch khuôn mặt lấm lem của Tiểu Thạch Đầu. Xong lại vắt thêm một chiếc khăn khác đi đến trước mặt Ngọc Vũ, Ngọc Vũ vội vàng nói, "Em không cần…"

Tô Tiểu Triết không nói hai lời đã lau sạch mặt cậu bé. Lau xong nhìn kỹ, cô hài lòng nói: "Trông khôi ngô lắm đó."

Ngọc Vũ ngại ngùng gãi đầu.

Tô Tiểu Triết quay lại nhìn cửa.

Đám trẻ con đang ríu rít bỗng im bặt, không đứa nào dám vào.

Tô Tiểu Triết cố nhịn cười, "Vào đi nào."

Lưu Mũi Dãi và mấy đứa khác vẫn chần chừ chưa dám bước qua bậc cửa.

Tô Tiểu Triết cảm thấy mình cứ như mụ sói giả vờ dụ cô bé quàng khăn đỏ, mỉm cười nói, "Chị có làm ít món tráng miệng đấy."

Lưu Mũi Dãi vẫn hơi sợ.

Ngọc Vũ gắt gỏng, "Bảo mấy đứa vào thì vào đi!"

Lưu Mũi Dãi mới dám bước qua cửa.

Tô Tiểu Triết bưng nồi chè khoai lang đã hầm cả ngày lên. Trong làng thiếu thốn nguyên liệu, món tráng miệng cũng chỉ làm được ngần ấy.

Đám trẻ con vừa thấy chè khoai nóng hổi, vàng ươm, mắt đã sáng rỡ. Tô Tiểu Triết đếm đầu người, chia chè đều ra từng bát, vừa nói "Ăn đi nào".

Cả đám xông lên một lượt, chè khoai bị quét sạch. Lưu Mũi Dãi và mấy đứa ăn nhanh như chớp, còn đang liếm mép tiếc rẻ.

Tô Tiểu Triết trong lòng thấy thành tựu không ít, nhưng vừa quay đầu lại, "Ối chà, Tiểu Thạch Đầu, chị quên mất phần của em rồi."

Tiểu Thạch Đầu rất ngoan, nói: "Tô tỷ tỷ, không sao đâu, em cũng không muốn ăn."

Ngọc Vũ nhìn bát của mình, đẩy về phía Tiểu Thạch Đầu, "Của tôi cho cậu."

Tiểu Thạch Đầu nhỏ giọng nói, "Không cần đâu."

Ngọc Vũ vội nói, "Tôi chưa ăn đâu, còn sạch mà."

Tiểu Thạch Đầu vẫn lắc đầu, "Cậu ăn đi."

Tô Tiểu Triết lấy thêm một cái bát trống, chia đôi chè ra, cười nói, "Thế này được chưa nào."

Tiểu Thạch Đầu nhìn Tô Tiểu Triết, cô gật đầu, "Ăn đi."

Lúc này Tiểu Thạch Đầu mới cầm bát lên, nếm thử một miếng, "Ngon lắm."

Tô Tiểu Triết chống nạnh, đắc ý cười tít mắt. Rồi hỏi Ngọc Vũ, "Ngon không?"

Ngọc Vũ mải ăn, gật đầu lia lịa.

Tô Tiểu Triết hỏi, "Ngọc Vũ, có phải em muốn chơi với Tiểu Thạch Đầu không?"

Ngọc Vũ bị sặc, ho sặc sụa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!