Chương 28: (Vô Đề)

Tô Tiểu Triết lại tỉnh dậy.

Ngựa đang ăn cỏ không xa.

Cô bật dậy, hoảng hốt nhìn quanh.

Lâm Việt từ xa đi tới.

Tô Tiểu Triết lập tức chạy lại gần.

Lâm Việt cầm mấy cái bánh bao trong tay, nói với cô: "Đói không?"

Tô Tiểu Triết sờ vào bánh bao, ngạc nhiên nói: "Còn nóng."

Lâm Việt chỉ tay, "Gần đây có nhà nông, anh mua được của họ."

Tô Tiểu Triết cảm thán: "Có tiền đúng là tốt thật."

Hai người tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống, Tô Tiểu Triết đưa mắt nhìn quanh, quả nhiên thấy không xa có ruộng đồng, vài căn nhà tranh, xa hơn chút là đồi núi.

Lâm Việt đưa bánh bao cho cô, "Tôi vừa nghĩ đến chuyện sau này, chắc nên tìm Tam hoàng tử."

Tô Tiểu Triết cắn một miếng nhỏ, nhai chậm rãi, rồi nói: "Chúng ta vừa mới thoát khỏi một hoàng tử đấy."

Lâm Việt nói: "Nhưng Thái tử và Tam hoàng tử không hợp, có khi Tam hoàng tử là người tốt."

Tô Tiểu Triết đáp: "Kẻ thù của kẻ thù là bạn, lý thuyết này chẳng đáng tin mấy."

Thấy cô không đồng ý, Lâm Việt biết không thể thuyết phục ngay, đành nói: "Vậy đi thôi."

Tô Tiểu Triết hỏi: "Đi đâu?"

Lâm Việt cười: "Nhìn bộ dạng chúng ta thế này, dĩ nhiên là đi tắm rồi thay đồ."

Tô Tiểu Triết nhìn về phía nhà dân, bỗng hiểu ra.

Lâm Việt lại nói họ là vợ chồng đang đi tìm họ hàng, ngang qua đây không có khách điếm, muốn xin nghỉ nhờ một đêm.

Chủ nhà rất chất phác, lại được trả tiền công hậu hĩnh, liền vui vẻ đun nước nóng, để hai người tắm rửa và thay quần áo.

Tô Tiểu Triết thấy tóc Lâm Việt còn ướt, liền cầm lược, nhưng anh lấy lược từ tay cô.

Tô Tiểu Triết nói: "Để em chải cho anh."

Lâm Việt: "Anh làm được."

Cô vẫn cố, nhưng anh kéo cô ra sân, bảo cô ngồi xuống: "Để anh chải cho em."

Mặt trời lặn, ánh hoàng hôn nhuộm cam cả sân nhỏ.

Tô Tiểu Triết ôm gối, ngồi trên băng đá xanh dài.

Gió chiều lướt qua tán cây, xào xạc.

Trong sân có hàng rào tre, dưới chân là những chùm hoa đậu đang nở, hoa như bướm tụ lại, gió thổi qua, cánh hoa lay động như đàn bướm sắp bay.

Gió cũng thổi qua đuôi tóc Tô Tiểu Triết, tóc cô dài và hơi lạnh, từng sợi trượt qua kẽ tay của Lâm Việt.

Anh cứ thế chải từng đường, chỉ muốn chải mãi như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!