Lúc đó, Đồ Thế Kiệt đang ở sân huấn luyện giám sát binh lính tập luyện. Từ xa trông thấy Lâm Việt đi tới, anh ta vui mừng gọi:
"Cậu nhóc, bao giờ quay về mà không báo trước…"
Chưa nói dứt lời thì đã bị Lâm Việt đấm một cú mạnh vào bụng.
Đồ Thế Kiệt đau đến mức gập cả người xuống, còn chưa kịp thở ra thì Lâm Việt lại vung thêm một cú nữa.
Đồ Thế Kiệt cố gắng đỡ đòn, giận dữ quát:
"Lâm Việt! Cậu phát điên cái gì đấy?!"
Lâm Việt mắt đỏ rực, giọng lạnh như băng:
"Tôi bảo cậu chăm sóc cho Tô Tiểu Triết, đây là cách cậu chăm sóc sao?!"
Đồ Thế Kiệt im lặng, không đáp.
Nhưng Lâm Việt càng đánh càng mạnh, khiến Đồ Thế Kiệt buộc phải đánh trả.
Tô Tiểu Triết và Hựu Thanh vội vã chạy đến. Hựu Thanh thấy hai người đánh nhau dữ dội, trong lòng vô cùng lo lắng.
Tô Tiểu Triết vừa tức vừa sốt ruột:
"Dừng lại hết đi!"
Lâm Việt tung một cú đấm vào mặt Đồ Thế Kiệt, anh ta nghiêng đầu né được, thuận tay phản đòn trúng ngay mép miệng Lâm Việt.
Dám đánh vào mặt đại đại Lâm Việt?!
Tô Tiểu Triết nổi điên, xông lên đạp vào bắp chân Đồ Thế Kiệt một cú.
Đồ Thế Kiệt kêu "á" một tiếng.
Tô Tiểu Triết giận dữ:
"Đánh người thì cũng phải có đạo lý, không biết là không được đánh vào mặt à?!"
Đồ Thế Kiệt dở khóc dở cười:
"Là cậu ta đánh tôi trước đấy chứ!"
Tô Tiểu Triết lại mắng Lâm Việt:
"Đánh không lại người ta mà còn xông vào! Muốn bị đánh thì nói luôn! Để tôi đánh giùm!"
Lâm Việt dừng tay, thở hồng hộc, không nói lời nào, chỉ lặng lẽ nhìn Tô Tiểu Triết.
Tô Tiểu Triết mềm lòng. Trên đường đi, Hựu Thanh đã kể cho cô nguyên nhân hai người đánh nhau.
Cô bước đến nắm tay Lâm Việt:
"Không sao cả, anh cứ coi như em lại bị người ta mắng trên diễn đàn đi."
Lâm Việt hỏi:
"Có giống nhau không?" Anh lặp lại, giọng nghẹn ngào: "Có thể giống nhau sao?"
Tô Tiểu Triết lí nhí:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!