Chương 20: (Vô Đề)

Trong nồi, thức ăn đã dính dầu, phát ra tiếng "xèo xèo" không ngừng.

Tô Tiểu Triết cầm muôi, đứng ngẩn ra bên bếp lò.

Tiểu Vũ bước lại, định lên tiếng mấy lần mà vẫn không mở miệng được. Nhìn thấy món ăn trong nồi sắp cháy, cậu rốt cuộc không nhịn nổi:

"Chị còn định nấu nữa không đấy?"

"Hả?" Tô Tiểu Triết sững người, nhìn lại cái nồi, vội vàng múc đồ ăn ra:

"Chết rồi."

Tiểu Vũ lẩm bẩm:

"Sao chị vụng về thế không biết."

Tuy là cằn nhằn, nhưng cậu vẫn đưa một cái đĩa cho cô.

Tô Tiểu Triết múc thức ăn ra đĩa:

"Cảm ơn."

Tiểu Vũ nói:

"Không cần khách sáo."

Hai người không còn lời nào, không khí bỗng có chút ngượng ngập.

Tiểu Vũ làm bộ như không có gì, hỏi:

"Tối nay ăn gì?"

Tô Tiểu Triết đáp:

"Nấu canh đậu phụ với xào rau chân vịt, nhưng chắc món rau phải làm lại rồi."

Tiểu Vũ cắn môi:

"Chú Duệ… chú có nói gì với chị không?"

Tô Tiểu Triết lúng túng tay chân, không biết để đâu cho phải:

"…Có nói."

Tiểu Vũ hỏi:

"Chị trả lời sao?"

Trong lòng Tô Tiểu Triết nổi lên cảm giác vô cùng buồn cười, như thể mẹ mình kéo một thằng học sinh cấp hai đến để xem mắt với mình. Cô tưởng tượng cảnh đó một cái liền bật cười.

Tiểu Vũ cau mày:

"Chị cười gì thế?"

Tô Tiểu Triết nói:

"Chị không đồng ý."

Tiểu Vũ ngây người:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!