Chương 19: (Vô Đề)

Tiểu Vũ bị đám đông xô đẩy tách ra, tìm mãi không thấy Tô Tiểu Triết, đành cuống quýt chạy về nhà tìm người giúp đỡ.

Vừa hay gặp Lâm Việt từ trong nhà đi ra, hai người đâm sầm vào nhau.

Tiểu Vũ sốt ruột nói:

"Anh Tô! Tô Tiểu Triết chị ấy…"

Lâm Việt trấn an:

"Tôi biết rồi, trên đường về tôi gặp cô ấy, đã đưa về trước. Đang định đi tìm cậu."

Tiểu Vũ hỏi dồn:

"Chị ấy không sao chứ?"

Lâm Việt đáp:

"Yên tâm, chỉ là mệt thôi, đang nghỉ ngơi trong phòng."

Tiểu Vũ thở phào một tiếng.

Lâm Việt nói tiếp:

"Cậu cũng mau nghỉ ngơi đi."

Tiểu Vũ dạ một tiếng, đi được hai bước lại quay đầu nhìn Lâm Việt, nhỏ giọng nói:

"Anh Tô… là do em không chăm sóc tốt cho chị ấy."

Lâm Việt nhìn thiếu niên trước mặt với vẻ mặt áy náy, cười nhẹ:

"Không sao, không phải lỗi của cậu."

Lâm Việt quay về phòng thì thấy Tô Tiểu Triết đang lấy một chậu nước, nhúng tóc vào.

Anh vội bước nhanh đến:

"Em đang làm gì vậy?"

Tô Tiểu Triết uể oải đáp:

"Rửa trôi màu tóc này đi."

Lâm Việt thở dài:

"Đừng nghịch nữa, trời lạnh thế này, khuya rồi, cảm lạnh thì sao?"

Anh lấy một chiếc khăn bông, kéo cô ngồi xuống mép giường, còn mình thì đứng bên cạnh lau tóc cho cô.

Ngón tay anh thon dài, động tác nhẹ nhàng mềm mại.

Tô Tiểu Triết khịt khịt mũi, giọng ủ rũ:

"Anh lau tóc thành thạo ghê nha."

Lâm Việt cười:

"Hồi trước anh làm ở salon tóc đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!