Chương 37: Vui không chịu được

Yến Từ Quy

Tác giả: Cửu Thập Lục

Quá khứ chậm rãi

Ở trang viên tránh nóng, Mã Ma ma mỉm cười vui vẻ vấn an Tiểu Đoạn Thị.

"Quận chúa vào cung thăm Hoàng Thái hậu và nói là ngày mai sẽ trở lại đây."

"Ở đây có núi, trang trại có nước, chỗ này thật tốt, đợi Quận chúa đến thì sẽ kể chuyện cho người nghe."

"Người cứ yên tâm ở đây nghỉ ngơi, ở lại mười ngày nửa tháng cũng được."

"Chỉ ở lại ba năm ngày ư? Ai da, thế là không được, Hoàng Thái hậu sẽ hiểu lầm rằng người ở trang viên chăm sóc không chu đáo, khiến người không muốn ở lại."

Mã Ma ma nói hết những điều Lâm Vân Yên dặn dò, khiến Tiểu Đoạn Thị cười tươi rạng rỡ, rồi bà mới lui ra ngoài đi tìm Trần Thị.

Trần Thị hiếm khi không phải lo liệu việc nhà nên cùng hai chị em dâu khác, lại thêm Lâm Vân Phương đang ngồi cùng một bàn đánh bài mã điếu. Lâm Vân Tĩnh thì ngồi bên cạnh, thêu khăn trùm đỏ.

Trần Thị vừa thắng một ván, tâm trạng phấn khởi, thấy Mã Ma ma bước vào với vẻ mặt trầm tư, thì không khỏi giật mình hỏi: "Ở phủ có chuyện gì sao. Vân Yên bị bệnh à?"

Mã Ma ma không trả lời, chỉ nhìn quanh bốn phía.

Trần Thị vội vàng cho người lui ra ngoài.

Viên Thị và Hoàng Thị nhìn nhau, họ nghĩ có nên rời đi không.

Mã Ma ma hơi lúng túng tiến lên, nói: "Các phu nhân hãy nghe ta nói, là chuyện Tam tiểu thư…"

Lâm Vân Phương "ơ" một tiếng, thấy Trần Thị nhìn mình, không mấy vui vẻ mà đứng lên rời khỏi phòng.

Mã Ma ma nói: "Là chuyện Tam công tử nhà Hứa Quốc công xảy ra chuyện, chuyện xấu, gây xôn xao khắp nơi."

Viên Thị và Trần Thị lập tức quay sang nhìn mẹ con Nhị phòng.

Hoàng Thị, người đã ngồi cạnh con gái ngay lập tức nắm chặt tay Lâm Vân Tĩnh.

Quận chúa đã hứa với Lâm Vân Tĩnh sẽ có cách phá hỏng hôn sự, lẽ nào, Quận chúa đã ra tay rồi sao.

Tim Lâm Vân Tĩnh cũng đập thình thịch.

Lời Lâm Vân Yên trước khi lên núi, nàng ghi khắc trong lòng: không để bà nội gặp khách lạ, cũng không để bà nội về phủ.

Nàng nhìn về phía hai thím.

Mã Ma ma đến hẳn là do Lâm Vân Yên chỉ đạo, nàng cần phải tích cực thuyết phục các thím giữ bà nội lại trang viên bằng mọi giá, không để ai ra vào.

Dù đã chuẩn bị tinh thần, nhưng khi nghe Mã Ma ma kể chi tiết mọi chuyện, Lâm Vân Tĩnh vẫn kinh ngạc đến mức khó thở.

Ngoại thất. Nam tử thanh lâu. Quả phụ.

Ngoại trừ quả phụ không xuất hiện, tối qua có đến năm người đánh nhau trên phố Tây.

Mẫu thân nàng đánh mã điếu, một bàn cũng không chứa được năm người.

Không không, đây không phải chuyện bao nhiêu người, mà là nàng không thể nào chấp nhận được một người chồng tồi tệ như vậy.

"Vân… Vân Tĩnh…" Giọng Hoàng Thị run rẩy, nếu không phải đang ngồi, bà e rằng đã ngã khuỵu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!