Yến Từ Quy
Tác giả: Cửu Thập Lục
Quá khứ chậm rãi
Tiểu Đoạn Thị không giữ mọi người lại dùng bữa sáng mà bảo họ tự về, rồi dặn Trần thị: "Tam Lang ra ngoài chưa? Gọi nó vào đây."
Hoàng thị chầm chậm đi ra ngoài, lại nghe thấy Tiểu Đoạn Thị dặn dò Nguyễn Ma ma sau lưng.
"Đại Lang về phủ rồi thì bảo nó qua đây một chút."
Lâm Vân Yên vẫn khoác tay Lâm Vân Tĩnh cùng đi, Lâm Vân Phương chen vào bên cạnh, miệng nói ríu rít không ngừng, khiến hai chị đều cười vui vẻ.
Hoàng thị liếc nhìn các nàng, lại nhìn Thanh Nghiên đang tiễn khách ra ngoài, càng nhìn càng băn khoăn.
Mọi người chia tay trước viện Tải Thọ, Lâm Vân Yên thấy Hoàng thị cứ bước vài bước lại ngoảnh đầu nhìn lại, trong lòng lập tức hiểu rõ.
Thím hai lo lắng cho con gái, nhất định sẽ không chịu ngồi yên.
Đây chính là điều mà Lâm Vân Yên mong đợi.
Còn Hoàng thị, từ sáng đã băn khoăn mãi đến chiều, mãi tới khi người của Hồng Hỷ Đường đến, nhìn những tấm vải tinh xảo kia, lòng bà vẫn không yên.
Hoàng thị xuất thân từ nhà quan nhỏ, nhưng được nết gia phong nghiêm chỉnh, nên mới được tuyển làm dâu nhà Bá phủ.
Lâm Ký tuy là con thứ, nhưng nhà họ Lâm từ trên xuống dưới đều sạch sẽ, chưa từng có ai coi thường hắn, cũng chẳng ai bạc đãi Hoàng thị.
Sau khi kết hôn, vợ chồng hoà thuận, sinh được một cô con gái cũng rất ngoan ngoãn, cuộc sống rất êm ấm.
Chỉ tiếc, đời người vốn không trọn vẹn.
Bà chỉ có mình Vân Tĩnh là con gái duy nhất, Lâm Kỷ lại qua đời sớm, để bà một mình cô đơn.
Hoàng thị hiểu rõ cuộc đời vô thường, mấy năm nay bà đặt hết hy vọng lên người con gái.
Bà muốn tìm một gia đình tốt cho Vân Tĩnh, mong con gái có được hạnh phúc lâu dài, sớm sinh cho bà một đứa cháu ngoại…
Là mẹ, mong muốn của Hoàng thị cũng chỉ có ngần ấy.
Vì thế, bà vô cùng xem trọng chuyện hôn sự của Vân Tĩnh.
Con trai trưởng của phủ Quốc công, là Vân Tĩnh trèo cao, may thay hai nhà đều chân thành kết thân, đợi đến cuối năm thành hôn thì bà mới yên lòng.
Thế nhưng, bà mẹ chồng hôm nay dường như lại đổi ý.
Điều này khiến lòng bà nơm nớp lo lắng, không sao yên được.
Nghĩ tới nghĩ lui, Hoàng thị gọi Hồng Ma ma đến, nói: "Thử thăm dò ý tứ của Thanh Nghiên, chuyện này phải làm cẩn thận, đừng để Vân Tĩnh biết, ta sợ con bé lo lắng."
Hồng Ma ma hơi do dự: "Lão phu nhân không thích hạ nhân đến viện của người dò hỏi đâu…"
Hoàng thị tất nhiên là hiểu rõ.
Thực ra, người lớn hay người trẻ, chẳng ai thích chuyện "xung quanh lọt gió" cả.
Hồng Ma ma lại khuyên: "Cũng chỉ còn vài ngày nữa, phủ Quốc công sẽ tới bàn chuyện hôn sự, khi ấy người nghe ngóng suy nghĩ của lão phu nhân cũng chưa muộn."
Hoàng thị đắn đo gật đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!