Chương 43: đại đao hướng đầu địch nhân chém tới

Thái Đồ Nhĩ vốn định đem việc này giấu giếm, nhưng thật không ngờ vẫn bị cha biết, giận tím mặt nói: " Tên hỗn trướng nào dám nhiều chuyện như vậy!"Thiết Ma Ngao lạnh nhạt nói: " Ngươi chớ quên, bên trong Mạt Đề Á thành ta cũng có không ít bằng hữu."

Hắn dừng một chút lại nói: " Lần này ngươi đến, có phải là muốn khuyên ta rời đi?"Thái Đồ Nhĩ gật đầu. Thiết Ma Ngao cười lạnh nói: " Mạt Đề Á có thể có được quy mô như hôm nay là do Đạo tộc chúng ta nhiều năm khắt khổ mà đạt được, mặc dù từng trải qua nhiều đau khổ, nhưng vẫn không hề ngã xuống, nếu bị mất trong tay cha con chúng ta, chúng ta làm gì còn mặt mũi nhìn liệt tổ liệt tông?"

Thái Đồ Nhĩ im lặng không nói, nhìn về phía Đường Liệp xin giúp đỡ. Đường Liệp an ủi nói: " Nghĩa phụ, ngài là người anh hùng cái thế, nhưng bây giờ vừa mới xong giải phẫu, thân thể còn chưa hoàn toàn khang phục, ở lại chỗ này chỉ tăng thêm nguy hiểm, hay là nghe theo lời đại ca nói, rời Mạt Đề Á thành vài ngày, tạm lánh khó khăn, đợi sau khi thương thế của cha khỏe lại, lại trở về đối phó đám hỗn trướng này."

Thiết Ma Ngao chậm rãi lắc đầu nói: " Đạo tộc nhân ở lại trong Mạt Đề Á thành có hơn bảy vạn, ta làm sao có thể trơ mắt nhìn bọn họ bị đám cẩu tặc lăng nhục và tàn sát!"

Thái Đồ Nhĩ nói: " Cha, con đã an bài tộc nhân hướng địa hạ sâm lâm lui đi, nếu đi vào trong sâm lâm, hẳn là có điều kiện tránh thoát trường kiếp nạn này."

Thiết Ma Ngao lạnh lùng nhìn thẳng Thái Đồ Nhĩ nói: " Cư dân ở trong Mạt Đề Á thành đa số là người già, phụ nữ và trẻ em, tốc độ rút lui của bọn họ rất chậm, nếu chúng ta bỏ Mạt Đề Á thành, coi như là đã chủ động triệt bỏ lá chắn..."Thái Đồ Nhĩ lớn tiếng nói: " Cha yên tâm, con sẽ suất lĩnh hơn năm ngàn Đạo tộc dũng sĩ tử thủ Mạt Đề Á thành, bảo đảm tộc nhân an toàn rút lui!"

Ánh mắt Thiết Ma Ngao chuyển hướng Đường Liệp: " Con nuôi, ngươi không phải là Đạo tộc nhân, không cần cùng chúng ta chịu chết."

Đường Liệp từ ánh mắt kiên định của hắn nhìn ra, Thiết Ma Ngao muốn lưu lại đối kháng Huyền Vũ đại quân tin rằng sẽ không hề dao động, nghe hắn quan tâm mình như vậy, trong lòng dâng lên một trận nhiệt huyết, lớn tiếng nói: " Nghĩa phụ nếu không muốn đi, Đường Liệp ở lại với cha!"

Trong lòng Thái Đồ Nhĩ kích động, cầm bàn tay Đường Liệp nói: " Huynh đệ tốt, chúng ta hợp lực đánh lui bọn cẩu tặc!"

Đường Liệp đã quyết định lưu lại, Huyên nhi và Huyền Ba không chút do dự lưu lại bồi hắn, bổn ý của Đường Liệp là muốn cho Huyền Ba và Huyên nhi rời đi, nhưng nhìn thấy thái độ của hai nàng dị thường kiên quyết, đành phải thôi. Lăng Ưng vốn muốn rời khỏi, bởi vì chuyện này đành lưu lại.

Đường Liệp cảm thấy dị thường kì quái, trong mọi người Lăng Ưng là người không có lí do để ở lại nhất, Dực tộc và Đạo tộc vốn là cừu địch không đội chung trời, bây giờ Dực tộc nhân và Huyền Vũ đế quốc cấu kết tiến công Đạo tộc, thân là Dực tộc nhân vậy mà hắn lại đứng bên phía Đạo tộc.

Nhìn Lăng Ưng yên lặng kéo dây cung màu vàng, Đường Liệp ngồi xuống bên cạnh hắn: " Là nguyên nhân gì khiến cho ngươi lưu lại?"Lăng Ưng nhắm lại mắt trái, dùng sức kéo dây cung, kéo đến cuối mới buông ra, một thanh âm " ông" trầm muộn truyền đến: " Huyên nhi!"

Câu trả lời của hắn đơn giản mà trực tiếp." Ngươi và Huyên nhi rốt cuộc có quan hệ gì?"Lăng Ưng lạnh lùng liếc mắt nhìn Đường Liệp: " Điều này không liên quan gì tới ngươi!"

Đường Liệp cười cười xấu hổ, nhìn thấy Nhã Dịch An đi tới, trêu ghẹo: " Ta không phải nhìn lầm rồi a, trong tình huống này, không ngờ ngươi còn ở lại đây?"Nhã Dịch An lớn tiếng kháng nghị:

"Trong lòng các ngươi Nhã Dịch An không có nghĩa khí như vậy sao? Ta đã quyết định, cùng bằng hữu của ta cộng đồng chiến đấu."Lăng Ưng cười lạnh nói: " Ngươi có lòng tốt như vậy? Không phải muốn thừa dịp chiến loạn chiếm tiện nghi chứ?"Nhã Dịch An cợt nhả nói: " Ngươi, nói chuyện luôn luôn như vậy, đạo lý đục nước béo cò ai mà không hiểu?"

Người này quả nhiên quá hèn hạ, tai vạ tới nơi không thể ngờ lại muốn thừa dịp vớt tài vật. Đường Liệp vỗ vỗ bả vai Nhã Dịch An nói: " Tiền tài mặc dù nặng yếu, nhưng so ra còn kém tính mạng, ta khuyên ngươi nên sớm chuồn đi thôi."

Nhã Dịch An lớn tiếng nói: " Tính mạng có nặng yếu so ra cũng kém tình nghĩa của chúng ta, vì tình nghĩa, ta tuyệt không ly khai."

Những lời này của hắn khả năng có thể tin tưởng mặc dù rất thấp, nhưng Đường Liệp và Lăng Ưng nghe được cũng cảm thấy thoải mái trong lòng. nguồn Lăng Ưng thu lại cung tiễn, đứng dậy hướng Đường Liệp nói: " Một khi bắt đầu chiến tranh, ngươi bảo vệ Huyền Ba, ta bảo vệ Huyên nhi, nếu tình thế không ổn, chúng ta liền sớm lui lại cho kịp!"

" Còn ta?

"Nhã Dịch An nghe được Lăng Ưng không có nói đến tên mình, cảm giác bị hắn xem thường. Lăng Ưng lạnh lùng nhìn hắn nói:" Ngươi thì mặc cho số phận đi!"Đạo tộc cung tiễn thủ võ trang hạng nặng bắt đầu bố trí trên tường thành rộng lớn, bọn họ sử dụng cung tiễn có chút kỳ lạ, ngoại trừ Đường Liệp từng nhìn thấy phích lịch tiễn ra, mỗi một khoảng cách lại bố trí một bàn nỗ rất lớn, loại nỗ tiễn này có chút giống như tử mẫu tiễn, bàn nỗ có lực đẩy lớn vô cùng, có thể bắn cự tiễn ra rất xa, giữa đường cự tiễn lại phân liệt ra, trong đó có vô số mũi tên tản ra lần thứ hai, phạm vi lan ra tương đối rộng lớn.

Huyên nhi nhẹ nhàng kéo ống tay áo Đường Liệp, Đường Liệp nhìn theo phương hướng nàng chỉ tới, nhìn thấy hơn hai trăm Đạo tộc võ sĩ khiêng chiếc cánh màu đen leo lên thành tường, Đường Liệp lúc giao đấu với Thái Đồ Nhĩ tại thần tượng đã từng nhìn thấy Đạo tộc nhân lợi dụng cánh nhân tạo này bay đi, bây giờ có cơ hội gần gũi quan sát, cẩn thận lưu ý một chút, bộ cánh màu đen trong tay Đạo tộc võ sĩ thuần túy là do nhân công chế tạo mà thành, khung xương là một loại kim loại không biết tên chế tạo, cánh là dùng lớp da mỏng mềm nhẹ may thành, cùng với loại cánh bay thể thao ở thế giới trước kia của Đường Liệp vô cùng giống nhau.

Nhìn ra được Đạo tộc võ sĩ này đối với mấy người Đường Liệp có lẽ rất có cảnh giác, Huyền Ba công chúa muốn tới gần một chút nhưng lại bị bọn họ trừng mắt ngăn cản.

Huyền Ba công chúa thở phì phì nói: " Bọn người kia thật sự là đáng ghét, chúng ta có lòng tốt lưu lại trợ giúp bọn họ, bọn họ lại xem chúng ta như là gian tế."Đường Liệp lạnh nhạt cười nói: " Muốn người khác tiếp nhận ngươi, tự nhiên phải có thời gian."

Huyền Ba nhỏ giọng nói: " Đường Liệp, tại sao ngươi kiên trì lưu lại?"Đường Liệp lặng yên kéo nàng sang một bên, thấp giọng nói: " Ngươi có biết lần này đại quân của Huyền Vũ quốc là ai thống lĩnh?"Đôi mắt đẹp của Huyền Ba ẩn hiện một tầng u buồn: " Ai?"

" Tư Mã Thiên Phong.

"Vẻ mặt Huyền Ba buồn bã, thật ra nàng đã sớm có dự cảm quân đội của đế quốc là vì mình mà đến, bây giờ rốt cuộc được chứng thật, khó trách Đường Liệp lại nhất quyết ở lại nơi này, trường kiếp nạn này của Đạo tộc là do mình mang đến. Đường Liệp đưa cho Huyền Ba một vật:" Trong khi chiến sự xảy ra, ngươi mặc lân giáp vào."Trong lòng Huyền Ba cảm động, mũi đau xót, đôi mắt đẹp màu lam nhộn nhạo lệ quang trong suốt: " Đường Liệp, hay là ta là người mang theo điềm xấu, gây cho mọi người nhiều kiếp nạn đến như vậy."

Đường Liệp cười lắc đầu: " Lúc bắt đầu ta cũng cho rằng Tư Mã Thiên Phong suất lĩnh đại quân tiến công Mạt Đề Á thành là bởi vì ngươi, nhưng cẩn thận ngẫm lại cũng không đơn giản như vậy.

"Huyền Ba tràn ngập nghi vấn nhìn Đường Liệp. Đường Liệp nói:" Ta có loại cảm giác, từ khi chúng ta chạy ra khỏi đế đô, những người này đều đang tính toán, cha con Tư Mã cũng không ngoại lệ, mượn cơ hội truy kích chúng ta, nhân cơ hội phát triển lực lượng bản thân, mở rộng thực lực và ảnh hưởng trong quân đội."

Huyền Ba lắc đầu nói: " Chuyện ngươi lừa ta gạt này thật là phiền não, ta không bao giờ... muốn liên lụy vào trong đó."Đường Liệp bùi ngùi thở dài: " Sinh trong nhà đế vương, rất nhiều chuyện không thể tự mình làm chủ a!"

Huyên nhi và Lăng Ưng đi tới bên cạnh bọn họ, Lăng Ưng dặn dò: " Chúng ta tận lực không nên tách ra, cảm giác tình thế không đúng, lập tức rút lui."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!