Mười hai tên Dực tộc võ sĩ cùng vung lên tay phải, nhìn thấy một chiếc võng lớn màu bạc óng ánh phô thiên cái địa hướng Đường Liệp và Huyền Ba công chúa chụp xuống, Đường Liệp căn bản không nghĩ đến bọn họ lại làm như vậy, đừng nói thực lực của hắn không đủ, cho dù bản lãnh hơn thập bội so với bây giờ, cũng không cách né tránh võng lớn này.
Vô ý thức đưa Huyền Ba công chúa kéo vào lồng ngực, chiếc lưới lớn bao phủ thân hình hai người bên trong, mười hai tên Dực tộc võ sĩ hướng phía ngoài bay đi, dây thừng trong tay tác động tới làm chiếc võng lớn bị buộc chặt.
Tính chất của cự võng tựa hồ do hợp kim tạo ra, thật sâu lâm vào trong da thịt hai người, bởi vì buộc chặt quá độ mà thân thể hai người không tránh được bị ép vào cùng một chỗ.
Trong lòng Huyền Ba công chúa hoảng sợ không thôi, môi anh đào vừa vặn kề sát trên miệng Đường Liệp, nhìn thấy trong ánh mắt Đường Liệp không có chút sợ hãi, ngược lại còn có một tia đắc ý, tức khắc liền hiểu rõ tâm tình lúc này của Đường Liệp, mắc cỡ đến nỗi gương mặt nóng lên, tên Đường Liệp chết tiệt này, không ngờ là đang ở hoàn cảnh sống chết thế này còn tâm tình nghĩ đến loại chuyện này.
Đường Liệp đột nhiên nhớ tới mình từng nói qua với Huyên nhi, cuộc sống giống như là cưỡng gian, đã vô lực phản kháng, thì phải rõ ràng mà đi hưởng thụ.
Lúc này cảnh ngộ của chính mình vừa vặn lại đúng là như thế, đã vô lực phản kháng, thì cứ hưởng thụ thân thể mềm mại tràn ngập sức sống thanh xuân của Huyền Ba công chúa.
Do tên Dực tộc cầm đầu ra lệnh, mười hai tên Dực tộc võ sĩ phân ra lôi cự võng hướng lên bầu trời đêm bay đi, Đường Liệp và Huyền Ba công chúa tay chân bị ép chặt cùng một chỗ, không tự giác đã nổi lên phản ứng sinh lý, Huyền Ba công chúa mẫn cảm nhận thấy được sự biến hóa của thân thể Đường Liệp, ngay cả chiếc gáy ngọc cũng đỏ bừng, muốn giãy ra khỏi sự quấy rầy của Đường Liệp, nhưng bây giờ căn bản thân không thể tự chủ, thật vất vả mới tránh thoát môi của Đường Liệp, oán hận nói: " Đường Liệp, ngươi là hỗn đản!"
Đường Liệp vô duyên vô cớ bị nàng mắng một câu, nhưng cũng rõ ràng nguyên nhân nàng tức giận là ở đâu, biểu hiện lại là một bộ dáng vô tội: " Công chúa, bây giờ thân ta cũng không thể tự chủ!" Miệng của hắn lại vừa bắt được môi của Huyền Ba công chúa, tham lam cuốn lấy.
Hai người bị trói buột trong cự võng bằng hợp kim, căn bản nhìn không được tình hình bên ngoài, bên tai chỉ nghe tiếng gió rít vì phi hành tốc độ cao, trong lòng Huyền Ba đã tiếp nhận sự thật trước mắt, thành thật nằm trong lồng ngực Đường Liệp, cho dù Đường Liệp nhân cơ hội dùng miệng quấy rầy nàng, nàng cũng không có tiếp tục chống đối.
Ước chừng bay được nửa giờ, bọn họ bắt đầu thong thả giảm xuống, lúc này Đường Liệp cũng không thể không từ trong cảm thụ hương diễm ngắn ngủi tỉnh táo lại, một lần nữa trở lại trong hiện thực.
Lưới lớn đột nhiên mở ra, Đường Liệp và Huyền Ba kinh hô rơi xuống, lần này là Huyền Ba rơi xuống trước, thân hình khôi ngô của Đường Liệp ngay sau đó rơi trên thân thể mềm mại của nàng, Huyền Ba làm sao chịu nổi sức nặng của hắn, liền ngất đi.
Đường Liệp nhịn đau từ trên người Huyền Ba bò lên, còn chưa kịp ngẩng đầu, phía sau gáy đã có một lưỡi búa kề lên, ngọn gió truyền đến hàn khí lẫn mùi máu lạnh lẽo, Đường Liệp mặc dù gan lớn, giờ phút này cũng không khỏi toát mồ hôi lạnh, đối phương chỉ cần động sát khí, thì cái đầu của hắn sẽ không còn thuộc về thân thể của hắn nữa.
Tên nam tử Dực tộc cầm đầu chậm rãi đi tới đối diện Đường Liệp, đôi mắt xanh biển gắt gao nhìn thẳng Đường Liệp nói: " Ngươi tốt nhất nên thành thật khai ra với ta, tên phản đồ Lăng Ưng rốt cuộc đang ở đâu?"Cái tên này là lần đầu tiên Đường Liệp nghe được, hắn ngạc nhiên nói:
"Cái gì Lăng Ưng? Ta không biết!"Nam tử Dực tộc dùng mũi chân hất loan đao đến trước mặt Đường Liệp: " Nói! Loan đao của Lăng Ưng vì sao ở trong tay của ngươi?
"Lúc này Đường Liệp mới hiểu được vì sao hắn có nghi vấn như vậy, nghe khẩu khí của hắn, loan đao này hẳn là của Lăng Ưng nào đó, trong lòng không khỏi cảm thấy hối hận, ngàn vạn lần lẽ ra không nên cầm theo thanh loan đao này mới phải. Đường Liệp nói:" Thanh loan đao này ta tìm được cùng với quần áo ở trong hang đá, chúng ta chỉ là đúng lúc qua đường, ngươi nói Lăng Ưng gì đó, ta căn bản là không biết hắn!"
Nam tử Dực tộc cười lạnh nói: " Nhìn bộ dáng ngươi gian xảo, không bao giờ nói thật, mỗi một món đồ trong hang đá ta đều rõ ràng, thanh loan đao này rõ ràng không phải đồ vật trong hang đá!"
Ánh mắt chợt trở nên lãnh khốc, chuyển hướng nhìn Huyền Ba đang hôn mê trên mặt đất nói: " Ngươi đã không muốn nói, ta trước tiên lấy lại đồ vật của chúng ta! Người đâu, lột hết quần áo ăn trộm trên người bọn họ xuống cho ta!"
Đường Liệp không sợ hắn lột quần áo của mình, nhưng Huyền Ba công chúa là nữ nhân, nếu bị bọn họ cởi hết, không biết sau đó sẽ còn làm ra chuyện xấu xa gì, Đường Liệp giận dữ hét: " Con mẹ nó ai dám! Lão tử liều mạng với ngươi!
"Không để ý tới lưỡi búa sau gáy, dùng thân thể bảo vệ Huyền Ba, làn da sau gáy bị lưỡi búa sắc bén cắt trúng, một vòi máu tươi từ miệng vết thương chảy ra. Nam tử Dực tộc cũng thật không ngờ Đường Liệp lại cường hãn như thế, không khỏi ngẩn ngơ. Đường Liệp giận dữ hét:" Có gan thì đấu tay đôi với ta, ỷ đông hiếp cô thì là bản lãnh *** chó gì?
"Nam tử Dực tộc cười ha ha, mặc hắn chạm một chiêu với Đường Liệp, nhưng đối với thực lực của Đường Liệp hắn đã có phỏng chừng chính xác, Đường Liệp tuyệt không phải là đối thủ của mình. Mũi chân hắn nhẹ động, hất loan đao tới trước mặt Đường Liệp, chắp tay an nhàn đứng nơi đó, giống như ngọn núi cao:" Xem ngươi không sợ chết, ta cho ngươi một cơ hội!"
Đường Liệp cầm lên loan đao, lúc này hắn mới nhìn rõ hoàn cảnh quanh người, bọn họ vẫn bị vây trong Thạch Lâm, chung quanh đều là măng đá cao vút trong mây, vị trí của hắn hiện giờ là nằm trên một đỉnh măng đá, bề rộng chừng năm mươi thước, tựa hồ là một đỉnh măng đá bị sụp, nhưng còn ở cách mặt đất rất cao, cho dù nam tử Dực tộc giờ phút này có chịu thả bọn họ, cũng không có công cụ leo xuống, chỉ sợ bọn họ cũng không cách chạy trốn.
Chỉ suy nghĩ trong thoáng chốc, Đường Liệp nhanh chóng trở lại hiện thực, vứt bỏ hết tạp niệm, tựa như nước mùa thu trầm tĩnh lạnh lùng nhìn thẳng đối thủ.
Tiên hạ thủ vi cường( ra tay trước thì hơn), Đường Liệp khởi loan đao như tia chớp bổ về phía mặt của nam tử Dực tộc, mũi chân nam tử Dực tộc nhẹ nhàng điểm lên thạch nham, thân hình thẳng đứng lên không, triển khai hai cánh khởi lên một trận gió, tro bụi bay tới làm cho Đường Liệp không tự chủ được phải nhắm lại hai mắt, không đợi hắn phản ứng, đôi cánh cứng rắn của đối thủ đánh mạnh lên tay hắn, thân thể của Đường Liệp bay lên không, nặng nề té xuống nham thạch cứng rắn, trượt ra sau khoảng cách rất dài, thẳng đến bên bờ nham thạch mới dừng lại, nửa người hắn đã lộ ra ngoài mép nham thạch cao vút, nhìn xuống phía dưới, thấy cách mặt đất trăm mét, nếu rớt xuống, khẳng định phải tan xương nát thịt.
Đường Liệp toát ra một thân mồ hôi lạnh, không đợi hắn bò lên, tên nam tử Dực tộc đã lăng không bay lượn bên trên hắn, hai mắt lãnh khốc sắc bén lạnh lùng nhìn thẳng mắt Đường Liệp: " Muốn chết? Ta thành toàn ngươi!" Hắn lấy tay nắm lấy áo Đường Liệp."
Đừng!" Huyền Ba phát ra một tiếng hét thảm, nàng liều lĩnh phóng tới tên nam tử Dực tộc, lại bị một gã Dực tộc võ sĩ nắm được từ phía sau, ném té lên mặt đất. Đường Liệp giận dữ hét: " Khi dễ nữ hài tử có bản lãnh gì! Có gan thì tìm ta!
"Nam tử Dực tộc phát ra tiếng cười to cuồng vọng, nắm lên hai tay Đường Liệp kèm chặt, hắn bay lên giữa không trung, Đường Liệp căm tức đối thủ, đột nhiên thân thể trong nháy mắt co rút lại. Nam tử Dực tộc đột nhiên cảm thấy trên cánh tay phải của Đường Liệp truyền đến một cỗ lực lượng cường đại, tựa hồ muốn giãy ra khỏi bàn tay của mình, hắn cười lạnh nói:" Ta hỏi lại ngươi một lần cuối cùng, phản đồ Lăng Ưng đang ở nơi nào?"
Thân thể Đường Liệp bị hắn đưa lên giữa không trung, chỉ cần hắn buông tay ra, khẳng định rơi xuống tan xương nát thịt, sống chết của hắn đã hoàn toàn nằm trong tay đối phương.
Đã càng nguy hiểm thì càng dễ kích phát tiềm năng của Đường Liệp, cánh tay phải của hắn thình lình tránh mạnh, lực lượng cường đại làm cho đối phương rốt cuộc khựng lại, trong sự kinh hãi, hắn muốn dứt khỏi thân thể của Đường Liệp.
Trong tích tắc, tay phải của Đường Liệp đã chụp được cánh tay trái của hắn, lực lượng cường đại khiến cho đối thủ không cách nào thoát khỏi.
Nam tử Dực tộc và Đường Liệp giằng co trên không trung, thình lình xảy ra biến hóa, làm cho đám Dực tộc không trở tay kịp, phản ứng đầu tiên là bốn gã Dực tộc võ sĩ vỗ cánh bay đến bên người bọn họ, huy động vũ khí hướng Đường Liệp công tới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!