Hắc Thiếp Nhĩ đúng hẹn đi đến phòng khám bệnh của Đường Liệp, ở trong vòng mấy ngày này, Đường Liệp đã chuẩn bị xong đầy đủ, giải phẫu lần này quan hệ đến sự phát triển của hắn tại đế đô, có thể đứng vững bước chân hay không, tiện đà dương danh lập vạn là đều nhờ hết vào lần này.
Theo sự cân nhắc sợ người ngoài quấy nhiễu, Hắc Thiếp Nhĩ thừa dịp sáng sớm yên tĩnh không người, đã từ đại doanh mặc thường phục xuất hành, do Lang Uyên cùng Tư Mã Thiên Phong đồng thời đi đến phòng khám bệnh.
Đi vào cửa lớn của phòng khám bệnh Xuân Huy, Hắc Thiếp Nhĩ nhìn thấy hoàn cảnh đơn giản nơi đây không khỏi nhíu mày, kỳ vọng trong lòng đối với Đường Liệp không khỏi giảm bớt đi vài phần.
Tư Mã Thiên Phong giỏi về xem mặt mà hiểu ý, nhìn ra sự không vui của Hắc Thiếp Nhĩ, mỉm cười nói: " Đại soái, Đường Liệp mới tới đế đô, không có chỗ ở, ngôi nhà này là ta cung cấp cho hắn tạm thời đặt chân."Hắc Thiếp Nhĩ gật đầu: " Giao tình giữa các ngươi xem ra không tầm thường."
Người nói vô tâm, người nghe cố ý, Tư Mã Thiên Phong nhớ tới Đường Liệp biết rõ chuyện nội tình của gia tộc mình, sắc mặt có chút xấu hổ, đúng lúc này, Đường Liệp nghe được động tĩnh bên ngoài, hấp tấp ra đón, tươi cười rạng rỡ nói: " Đường Liệp không biết đại soái đến sớm như vậy, không tiếp đón từ xa, mong đại soái không lấy làm phiền lòng."
Hắc Thiếp Nhĩ vẻ mặt lạnh lùng gật đầu: " Ngươi chuẩn bị tốt chưa?"Đường Liệp đã tính trước nên hỏi ngược lại: " Đại soái cũng chuẩn bị tốt rồi chứ?"Trên mặt Hắc Thiếp Nhĩ rốt cuộc lộ ra vẻ tươi cười, hắn hứng thú nói: " Từ trước một ngày đến đây, ta đã chuẩn bị xong rồi."
Nói xong dẫn đầu đi vào phòng. Lang Uyên đi qua bên người Đường Liệp, trịnh trọng dặn dò, nói: " Giải phẫu lần này không tầm thường, Đường tiên sinh chỉ cho phép thành công, không được thất bại."
Vẻ mặt Tư Mã Thiên Phong ngưng trọng vỗ vỗ bả vai Đường Liệp, hai người bọn họ mặc dù đối với y thuật của Đường Liệp đã ngập tràn tin tưởng, nhưng chuyện tới trước mắt, trong lòng cũng cảm thấy áp lực không tầm thường, dẫu sao bây giờ chữa bệnh là vị danh tướng công cao Hắc Thiếp Nhĩ đại soái trong tay cầm trọng binh của đế quốc, nếu Đường Liệp vô ý làm ra bất luận sai lầm gì, chẳng những mạng nhỏ của hắn không còn, hai người bọn họ cũng phải chịu liên lụy.
Đường Liệp mỉm cười nói: " Các ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ không làm cho mọi người thất vọng!"Tư Mã Thiên Phong nhìn thấy nụ cười của Đường Liệp, trong lòng không có lý do run lên một chút, lúc này hắn mới cảm thấy được, tiềm thức của chính mình cũng không muốn cho Đường Liệp giải phẫu thành công, nếu lần này hắn giải phẫu cho Hắc Thiếp Nhĩ thất bại, thì với tính tình táo bạo của Hắc Thiếp Nhĩ, nhất định sẽ đem Đường Liệp giết chết, để tiết đi mối hận trong lòng.
Cứ như vậy, chuyện riêng tư của Tư Mã gia không còn ai biết, như vậy còn hơn đem Đường Liệp diệt khẩu, chính mình từ nay về sau cũng có thể vô tư.
Đường Liệp nhìn thấy vẻ mặt nặng nề của Tư Mã Thiên Phong, còn tưởng rằng hắn đang lo lắng cho mình, trong lòng thầm nghĩ, nếu không phải Tư Mã Thiên Phong đã bức chết Yến Nguyệt, thì không chừng thật sự có thể cùng hắn trở thành bằng hữu, nghĩ đến cái chết thê thảm của Yến Nguyệt, một chút hảo cảm vừa mới sinh ra với Tư Mã Thiên Phong tức khắc liền không còn sót lại chút gì, thanh âm trầm thấp nói: " Nhị vị tướng quân xin ở ngoài cửa chờ, trong khi ta chữa bệnh cho đại soái, phải chuyên tâm, ngàn vạn lần không thể để cho bất luận kẻ nào quấy rầy ta."
Lang Uyên trịnh trọng gật đầu nói: " Đường tiên sinh yên tâm, hai người chúng ta ở chỗ này thủ hộ cho ngươi, quyết không cho kẻ nào vào quấy nhiễu ngươi phẫu thuật."
Đường Liệp đem nước ấm mời Hắc Thiếp Nhĩ lau mặt thật sạch, sau đó giúp hắn thay quần áo rồi nằm trên ghế phẫu thuật, mỉm cười nói: " Đại soái, lúc ta phẫu thuật cho ngươi, có lẽ sẽ đau đớn, ngươi có thể chịu được không?"
Hắc Thiếp Nhĩ xem thường cười nói: " Lão phu tung hoành chiến trường mấy chục năm, đau đớn gì chưa chịu đựng qua, ngươi bớt nói nhảm, chỉ để ý động thủ là được! Lão phu một chút nhíu mày cũng không xứng với tên Hắc Thiếp Nhĩ!
"Đường Liệp cười cầm lấy dao phẫu thuật hươ trước mặt hắn. Hắc Thiếp Nhĩ trợn tròn đôi mắt, uy phong lẫm lẫm nói:" Hỗn đản, ngươi muốn làm cái gì?"Đường Liệp cười nói: " Đại soái xin bớt giận, ta vẫn chưa động thủ, chỉ là muốn đại soái chuẩn bị tâm lý trước một chút, cây dao nhỏ này là khí cụ ta dùng để chữa bệnh cho đại soái, đại soái ngàn vạn lần không nên hiểu lầm, Đường Liệp tuyệt không có tâm tư gia hại ngài, nếu đại soái không tin được ta, hoặc là trong lòng sợ hãi, bệnh của ngài ta không trị cũng được."
Ở trên mặt đại soái dùng dao, không khác nhổ răng cọp, Đường Liệp đương nhiên cần phải dặn dò rõ ràng, đây không phải là chuyện đùa giỡn. Hắc Thiếp Nhĩ cười ha ha nói: " Sợ hãi? Lão phu còn không biết hai chữ này viết như thế nào!
"Ánh mắt sâm nghiêm dò xét cây dao nhỏ trong tay Đường Liệp, cây dao giải phẫu này đối với hắn mà nói là một vật mới mẻ, thân dao mặc dù nhỏ hẹp, nhưng lưỡi dao sắc bén dị thường, nếu Đường Liệp quả thật có tâm tư hại hắn, lần này không thể nghi ngờ là cơ hội tốt nhất để ra tay. Hắc Thiếp Nhĩ nằm xuống trở lại trên ghế giải phẫu:" Ra tay đi! Lão phu tin tưởng ngươi!"Đường Liệp được Hắc Thiếp Nhĩ cho phép, lúc này mới yên lòng can đảm bắt đầu tiêu độc cho đôi mắt Hắc Thiếp Nhĩ, vừa dặn dò những thứ nên chú ý, dưới điều kiện thiếu thuốc tê, Hắc Thiếp Nhĩ khẳng định phải chịu đau đớn không nhỏ, Đường Liệp nói nhiều như vậy cũng là vì để cho hắn chuẩn bị tâm lý.
Trước đây Đường Liệp từng làm nhiều lần giải phẫu lông quặm, nhưng bệnh nhân khi đó khác với Hắc Thiếp Nhĩ, những người dễ bị bệnh lông quặm thường là những tên tầm thường, không thể tưởng được đi vào thế giới này, trong vô tình đối tượng khám và chữa bệnh này lại hoàn toàn thay đổi.
Đường Liệp thầm hít sâu một hơi, cầm lấy cây dao giải phẫu khéo léo tinh xảo, tiêu chuẩn công nghệ của Kinh Mâu quả thật là không còn gì để nói, đúc ra khí cụ giải phẫu thật hoàn mỹ, còn có thể gắn thêm dấu hiệu nơi đuôi dao, đây là tiêu chí của Tinh Xưởng, cũng là quảng cáo của Kinh Mâu.
Đối với người bệnh mí mắt như Hắc Thiếp Nhĩ đại soái, phương pháp tốt nhất là rạch ra một khe mắt, Đường Liệp làm loại giải phẫu này dễ như là đi đường, cây dao giải phẫu rõ ràng lưu loát cắt đi một đường trên mí mắt Hắc Thiếp Nhĩ.
Hắc Thiếp Nhĩ mặc dù can đảm hơn người nhưng cảm giác đao phong xẹt qua mí mắt cũng là lần đầu tiên kinh nghiệm, trong nội tâm nhịn không được mà đập bình bịch, thân thể hắn vẫn bất động, biểu hiện ra sự trấn định siêu nhân.
Đường Liệp ngầm bội phục, hắn mặc dù cũng không biết công tích vĩ đại của Hắc Thiếp Nhĩ, nhưng từ định lực chịu đựng của hắn, đã có đủ điều kiện nghĩ ra bộ dáng trấn định của hắn khi chỉ huy trên chiến trường. Đủ thấy có điều kiện đứng đầu thống lĩnh vạn quân, thì có tố chất cứng rắn thế nào trong lòng.
Da mặt của Hắc Thiếp Nhĩ đã nhăn, lỗ chân lông thô to, bên dưới mắt lại sưng thũng, mặt dù nói với tuổi tác như hắn sẽ không để ý vẻ bề ngoài như thế nào, nhưng dẫu sao cũng có chút ảnh hưởng hình mạo, Đường Liệp đã không làm, nếu làm thì cũng phải làm cho trót, cắt hết mỡ, rồi căng làn da, sau đó khâu lại, coi như miễn phí biếu tặng cho hắn một chút vẻ đẹp, sau khi lão già này khôi phục sợ rằng cũng không nhận ra bộ dáng của chính mình nữa.
Đường Liệp càng nghĩ càng thấy đắc ý, làm người bệnh, Hắc Thiếp Nhĩ cũng thật hợp cách, cả trong quá trình giải phẫu hắn biểu hiện mười phần phối hợp, dưới tình huống không có thuốc tê, không thể ngờ là không rên một tiếng đã chịu đựng nổi, có điểm sức mạnh như Quan Vân Trường bị cạo xương chữa thương.
Đường Liệp làm xong động tác cuối cùng, dùng băng gạc tiêu độc băng bó cẩn thận cho Hắc Thiếp Nhĩ xong, vững tin trong lúc giải phẫu không có sơ hở gì, lúc này mới cười tủm tỉm ném khí cụ giải phẫu vào trong khay: " Đại soái! Giải phẫu làm xong rồi, ngài nghỉ ngơi một chút là có thể đi."
Cả quá trình giải phẫu không đến nửa giờ, nhưng đối với Hắc Thiếp Nhĩ mà nói là phải trải qua năm tháng thật dài đăng đẵng, sau lưng hắn đã bị mồ hôi lạnh ướt đẫm, Đường Liệp quả nhiên không có bất luận ác ý nào với hắn, giải phẫu làm xong, thần kinh bị buột chặt của Hắc Thiếp Nhĩ mới buông lỏng, ngay cả chính hắn cũng phải bội phục lòng can đảm và khí phách của bản thân, thử hỏi thiên hạ có mấy ai dám để cho người khác động dao trên mặt mình?
Đường Liệp mời Lang Uyên và Tư Mã Thiên Phong vào phòng, hai người đi tới bên cạnh Hắc Thiếp Nhĩ hỏi han ân cần, quan tâm tình huống sau khi phẫu thuật của hắn.
Đường Liệp cười nói: " Bây giờ băng gạc trên hai mắt không thể gỡ bỏ, đại soái phải ở trong bóng đêm hai ngày, có vài chuyện nhất định phải chú ý, đầu tiên phải bảo trì vệ sinh nơi miệng vết thương, nếu miệng vết thương không sạch sẽ, rất dễ dàng bị lây, dẫn đến vết sẹo trên miệng vết thương hình thành, cho nên khi rửa mặt thì ngàn vạn lần không nên làm ướt miệng vết thương."
Hắc Thiếp Nhĩ mặc dù không biết lây là có ý nghĩa gì, nhưng cũng không muốn bị sẹo trên mắt, lớn tiếng nói: " Lão phu không rửa mặt là được, nhưng ta phải như vầy bao nhiêu ngày?" mới nhất ở " Buổi sáng ngày mốt ta sẽ đến quân doanh thay thuốc cho đại soái, thuận tiện giúp ngài lấy ra băng gạc trên mắt, đến lúc đó ngài có thể nhìn thấy.
"Hắc Thiếp Nhĩ nửa tin nửa ngờ gật gật đầu, Đường Liệp lại dặn dò Lang Uyên và Tư Mã Thiên Phong chú ý mọi việc, lúc này mới tiễn ba người bọn họ rời đi. Hắc Thiếp Nhĩ nhờ Lang Uyên dìu ra ngoài cửa, Tư Mã Thiên Phong đã cho người chuẩn bị tốt xe ngựa, Hắc Thiếp Nhĩ đi nhanh vào ngồi, trước khi lên xe, nhịn không được bỏ lại một câu nói:" Nếu Đường Liệp dám lừa gạt lão phu, ta tất nhiên sẽ đem hắn bầm thây vạn đoạn, phương giải mối hận trong lòng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!