Đường Liệp giống như đã trải qua một giấc mơ dài đăng đẵng, lúc hắn thức tỉnh, đã nằm trong giường lớn nội cung tại đế đô, một cô gái xinh đẹp đang nằm bên giường, tựa hồ đã ngủ.
Tầm nhìn của Đường Liệp từ mơ hồ chậm rãi trở nên rõ ràng, cô gái này chính là Huyền Ba, Đường Liệp dùng sức nhéo bắp đùi mình, tin tưởng hết thảy trước mắt cũng không phải là cảnh trong mơ.
Huyền Ba nhu nhu mắt, khi nàng nhìn thấy nụ cười lộ trên mặt Đường Liệp, không dám tin tưởng hai mắt của mình: " Đường Liệp! Huynh…huynh thật sự tỉnh rồi?"
Đường Liệp cười cười, muốn đứng lên, nhưng lại cảm thấy được tay chân bủn rủn vô lực, Huyền Ba nhìn ra ý đồ của hắn, cuống quýt nâng lưng hắn lên, trợ giúp hắn ngồi tựa vào trên đầu giường. Đường Liệp nói: " Có thể làm cho nữ hoàng bệ hạ đích thân hầu hạ ta, Đường Liệp thật sự là tam sinh hữu hạnh."
Huyền Ba nhẹ giọng nói: " Huynh ít giả mù sa mưa, ở trước mặt huynh ta khi nào là nữ hoàng…
"Nàng thổ lộ chân tình, thanh âm không khỏi nhỏ xuống. Đường Liệp đã lâu không nghe được nàng thổ lộ chân tình trước mặt mình, trong lòng ấm áp, duỗi tay ra cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Huyền Ba, Huyền Ba đỏ mặt, nhưng không rút ra. Hai người cứ nhìn nhau thâm tình như vậy, hồi lâu Huyền Ba mới đánh vỡ trầm mặc:" Các nàng sáng sớm sẽ đến, huynh hôn mê ba tháng thời gian, chúng ta thay phiên ở bên giường chờ đợi…"Đường Liệp bỗng nhiên bừng tỉnh: " Cái gì? Ta hôn mê ba tháng?"
Huyền Ba gật đầu, nhẹ giọng nói: " Tính ra là đã một trăm ngày."Một màn cùng Ma Đế quyết chiến đột nhiên dũng mãnh tràn vào trong đầu Đường Liệp, trong lòng hắn sinh ra một loại cảm giác sợ hãi khó hiểu, thấp giọng nói: " Chiến tranh ra sao?"
Huyền Ba yên nhiên cười nói: " Làm gì còn chiến tranh, ít nhiều gì Thánh Long Kỵ Sĩ huynh cũng đã đem Ma Đế tiêu diệt rồi."Trên mặt Đường Liệp toát ra vẻ hoảng sợ, hắn hít sâu một hơi nói: " Ma Đế chưa có chết!"
Huyền Ba nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay của Đường Liệp: " Huynh quá mệt mỏi, ngay cả Tuệ Vân đại sư cũng nói không thể cảm giác được sự tồn tại của Ma Đế, hắn hẳn là đã chết, nếu hắn vẫn đang sống trên thế giới này, vì sao lại trầm mặc lâu như vậy?"
Đường Liệp tin tưởng trí nhớ của mình quyết không là ảo giác: " Hắn nhất định còn sống!
"Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, lại là Huyên nhi, Minh Lâm, Mặc Vô Ngân, Yến Nguyệt, tiểu công chúa, Tuệ Vân Lệ Ti, Phỉ Na, Phù Linh, Tư Mã Phỉ Phỉ trước sau đi đến bên giường thăm Đường Liệp, nhìn thấy Đường Liệp đã thức tỉnh, một đoàn mỹ nhân cùng phát ra tiếng cười vui vẻ. Đường Liệp lúc này tinh lực đã khôi phục rất nhiều, nhìn thấy những người yêu mình đều đang ở bên người, trong lòng vô cùng vui sướng, ấp ấp người này sờ sờ người kia, tạm thời đem bóng ma của Ma Đế ném qua một bên. Đường Liệp cười nói:" Ta đã lâu chưa làm qua chuyện kia, ai tới giúp giúp ta?"
Chúng nữ bị lời nói vô liêm sỉ của hắn làm đỏ bừng mặt, Mặc Vô Ngân cười nói: " Thật là sắc tâm không bỏ!"Đường Liệp ôm đồm bàn tay nàng nói: " Muội đã mắng ta, lấy muội hỏi tội.
"Mặc Vô Ngân kêu lên duyên dáng, tiểu công chúa cùng Huyền Ba vẫn là tấm thân xử nữ, xấu hổ chạy ra ngoài. Text được lấy tại Đường Liệp chỉ là nói mà thôi, tự nhiên sẽ không bày trò trước mặt mọi người. Minh Lâm cười nói:" Đường Liệp, huynh đừng náo loạn, có chuyện vui còn chưa nói cho huynh biết đâu."
" Việc gì vui?"
" Vô Ưu cung chủ cũng đã đến đây, hiện tại Đại Nhân đang cùng nàng an tâm dưỡng thai đó."
Đường Liệp quá đỗi vui mừng, buông Mặc Vô Ngân ra: " Các nàng ở nơi nào, mau dẫn ta đi gặp."Mặc Vô Ngân cười nói: " Huynh không cần nóng vội như vậy, ít nhất phải tắm rửa thay quần áo đã rồi nói sau.
"Mặc Vô Ngân cùng Lệ Ti đích thân hầu hạ Đường Liệp tắm rửa, Đường Liệp nằm trong nước nóng, lẳng lặng hưởng thụ tư vị sảng khoái đã lâu không hưởng, đến nay hắn vẫn không thể tin tưởng đây là sự thật, từ sau khi cùng Ma Đế quyết chiến, trí nhớ thủy chung là trống rỗng. Lệ Ti nhẹ nhàng lau rửa da thịt Đường Liệp, lại nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của hắn, xấu hổ cúi đầu xuống, Đường Liệp nhẹ giọng nói:" Trong khoảng thời gian này, các muội vất vả."
Mặc Vô Ngân từ phía sau ôm thân hình trần trụi của Đường Liệp, rưng rưng nói: " Tỷ muội chúng ta vất vả thế nào cũng không sợ, chỉ cần huynh có thể tỉnh lại, những gì chúng ta làm đều đáng giá."
Trong lòng Đường Liệp rung động, đột nhiên kéo Mặc Vô Ngân vào trong hồ nước, hơi nước lượn lờ, bên trong phòng tắm rốt cuộc truyền đến tiếng rên rỉ gấp gáp của Mặc Vô Ngân cùng Lệ Ti.
Thay áo bào màu trắng, Đường Liệp cùng nhị nữ đi ra phòng tăm, từ xuân sắc nơi khóe mắt hai nàng, chư nữ đã có thể tưởng tượng ra vừa rồi xảy ra chuyện gì. Trong lòng lại là ngượng ngùng, lại là hâm mộ.
Đường Liệp tại chúng nữ vây quanh đi đến Minh Nguyệt cung nằm phía đông nam, đi vào cửa cung, đã thấy Thủy Đại Nhân đã ở hoa viên đọc sách, Đường Liệp làm một thủ thế, lặng yên đi vào phía sau Thủy Đại Nhân, thừa dịp nàng chưa biết liền đem thân thể mềm mại của nàng ôm vào lòng.
Thân thể Thủy Đại Nhân run lên, tràn ngập ngạc nhiên quay đầu lại, khi nàng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Đường Liệp, nước mắt nhất thời chảy ra đôi mắt đẹp: " Ta không phải nằm mơ…" Thủy Đại Nhân không chút bận tâm những người ở đây, chủ động hướng Đường Liệp dâng lên môi hôn nồng nhiệt.
Đường Liệp gắt gao ôm chặt thân thể mềm mại của nàng, ánh mắt lại dừng nơi phía trước. Thủy Trí Nhu lẳng lặng xuất hiện phía bụi hoa, nàng rưng rưng mỉm cười, tựa như hoa bách hợp ngậm sương vào sáng sớm, dưới ánh mặt trời chiều lóe ra quang mang xinh đẹp mà ôn nhu.
Đường Liệp buông Thủy Đại Nhân đi tới, Thủy Trí Nhu cắn môi, trải qua vô số vất vả, đi qua hàng vạn hàng ngàn khổ đau, nàng rốt cuộc cùng người trong lòng gặp lại.
Đường Liệp nhẹ nhàng cầm bàn tay mềm của Thủy Trí Nhu, ôn nhu nói: " Từ ngày hôm nay trở đi, chúng ta không tách rời…
"Bữa tối, Đường Liệp cùng các nàng ôm nhau mà ngồi, đổi lại trước kia, hắn tuyệt sẽ không dám tưởng tượng sinh mệnh của mình lại thay đổi như vậy, mà hết thảy đều là chân thật. Thủy Đại Nhân nhẹ giọng nói:" Ta cùng Huyền Ba muội tử thương lượng qua, tính toán sẽ cùng dân cai trị, ở trên đại lục này thực hành tuyển cử công bình công chính, từ giữa tuyển ra đại biểu dân chúng chân chính lập nguyên lão theo ý nguyện, hiện tại hết thảy còn đang trong tiến hành, không cần thời gian lâu lắm, chúng ta có thể thoát ra khỏi những chuyện phức tạp này, toàn tâm toàn ý hầu hạ bên cạnh huynh."
Đường Liệp nhìn hai cô gái cam tâm vì mình bỏ qua quyền lực vô thượng, trong lòng kích động, ôm hai nàng vào lòng nói: " Được, về sau không làm nữ hoàng gì nữa, chuyên tâm làm lão bà của ta thôi."Lệ Ti cười nói: " Còn có một chuyện huynh không biết, nữ hoàng mang thai rồi!"
Đường Liệp vui mừng nhìn Thủy Đại Nhân, nàng đỏ mặt cúi đầu xuống, Đường Liệp khẽ hôn lên mặt nàng cười nói: " Có muốn sinh nó ra không?"Thủy Đại Nhân nhẹ giọng nói: " Vô nghĩa!
"Lần này nàng vô luận thế nào đều phải đích thân đem con sinh ra, thể hội niềm tự hào khi làm mẹ. Đường Liệp lớn tiếng cảm thán:" Người sống trên đời, còn cầu gì nữa! Ơn trời đối với Đường Liệp ta thật sự là rất khẳng khái!"
Vui sướng rất nhiều, nhưng trong lòng Đường Liệp vẫn tồn tại bóng ma sâu nặng, hắn rõ ràng nhận thức, Ma Đế vẫn đang còn sống, sau khi hắn trao đổi năng lượng cùng mình, lúc này đã đột phá hạn chế của thân thể, siêu việt chính mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!