Chương 21: (Vô Đề)

Lần đầu tiên trong đời tôi đi máy bay, là cùng với Hứa Thụ Châu.

Từ nhỏ đến lớn, tôi chỉ sống ở một thị trấn miền núi, luôn mang khao khát được nhìn thấy biển.

Vậy nên, khi lập kế hoạch du lịch, chúng tôi ngay lập tức chọn Thanh Đảo.

Nếu đi tàu cao tốc từ ga Hồng Kiều, phải mất hơn sáu tiếng. Nhưng nếu bay, chỉ mất một tiếng rưỡi.

Hứa Thụ Châu không muốn tốn quá nhiều thời gian di chuyển, đề nghị đặt vé máy bay.

Anh ấy còn nói: "Lâu thế này, chắc mông Tiểu Mẫn của chúng ta sẽ bị ngồi bẹp mất thôi."

Tôi gửi cho anh ấy một sticker gấu con gõ đầu người khác trên WeChat: "Dạo này ngày nào em cũng tập hip thrust đấy nhé!"

Hứa Thụ Châu không trả lời ngay.

Năm phút sau, anh ấy gửi ảnh chụp màn hình.

Anh ấy đã đặt xong vé máy bay cho cả hai.

Ghế của Đinh Mẫn Nhất và Hứa Thụ Châu sát cạnh nhau.

Tôi thành thật thừa nhận: "Em chưa bao giờ đi máy bay cả."

Hứa Thụ Châu dường như đã đoán trước được điều này: "Nên anh để chỗ ngồi cạnh cửa sổ cho em."

Chuyến bay cất cánh lúc hơn sáu giờ.

Khi máy bay bắt đầu tăng độ cao, tôi lo lắng đến mức tai bị ù, hoảng hốt nắm chặt tay Hứa Thụ Châu như một đứa trẻ sợ hãi, bên trong như có một chiếc ấm nước đang réo sôi.

Cho đến khi máy bay ổn định trở lại.

Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.

Đó là một cảnh tượng tôi chưa từng thấy trong đời.

Hoàng hôn bị gói gọn trong khung cửa sổ nhỏ, tạo ra một đường ranh giới rõ rệt giữa bóng tối và ánh sáng trên mặt đất tựa như một viên nang tuyệt đẹp.

Tôi nhìn chăm chú, không dám chớp mắt.

"Đẹp đến vậy sao?"

Hứa Thụ Châu tựa sát vào sau gáy tôi.

Tôi giật mình quay đầu lại, cũng vừa vặn đối diện với anh ấy.

Khoảng cách rất gần, bốn mắt nhìn nhau.

Anh ấy gật đầu chắc nịch: "Ừ, đẹp lắm."

Tôi biết, anh ấy đang nói về tôi.

Rồi rất nhanh, anh ấy hôn nhẹ lên khóe môi tôi một cái, rồi quay đi cười trộm.

Nhìn gò má hơi phồng lên của anh ấy, tôi cảm giác viên nang hoàng hôn ấy như đang tan chảy trong tim mình.

Màu cam ngọt, hương mật ong.

Từ đó về sau, mỗi lần đi máy bay, thậm chí chỉ cần nhắc đến hai chữ "máy bay", tôi đều không thể ngăn mình nhớ đến Hứa Thụ Châu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!