Biên tập: Nguyệt Mẫn ┃ Chỉnh sửa: Thỏ Ngọc
Trong nháy mắt đó, ngược lại Giang Lạc cảm thấy yên tâm hơn – máu của bọ cạp độc cái đã vào tay.
Thời Gian sắp đầy hai mươi lăm phút.
Giang Lạc cố ý chỉnh thời gian chạy nhanh chút, sợ chủ quan tính thời gian sẽ chậm hơn so với thời gian thực.
Cậu tốt nhất nên chạy thoát khỏi tay Trì Vưu trong vòng năm phút.
Nửa người Giang Lạc đã ra khỏi nước, dòng máu đặc dính chậm rãi chảy xuôi trên người cậu. Chắc vì máu của bọ cạp độc cái có hiệu quả cố hồn bảo tồn âm khí, cơ thể của ác quỷ chưa bao giờ có thực thể, bây giờ gần như đã có được cơ thể.
Đến khi đối đầu, cảm giác nguy hiểm mà ác quỷ mang đến cho người ta cũng tăng theo.
Ác quỷ cúi người, động tác ngửa về sau của Giang Lạc càng lớn. Thắt lưng cậu bị tảng đá sắc nhọn đâm vào đau nhức khiến cậu suýt nữa không chịu nổi trượt xuống dưới eo của ác quỷ.
Như thế nào mới có thể trốn thoát khỏi chỗ này của Trì Vưu?
Giang Lạc cố gắng giữ thanh tỉnh, nhanh chóng suy nghĩ một biện pháp khả thi.
Khóe môi thanh niên khẽ nhếch, mái tóc màu đen ma mị xõa tung và toàn thân căng cứng thành một đường cong xinh đẹp.
Khắp người Giang Lạc thứ có thể tấn công ác quỷ chỉ có mỗi một dòng phù văn màu vàng.
Dòng phù văn này chỉ có thể hóa thành một con dao găm hoặc nhiều nhất biến thành một con chuột.
Chết tiệt.
Chỉ có thể nghĩ cách lừa gạt ác quỷ.
Nhất định phải rời sự chú ý của ác quỷ khỏi việc cậu đánh cắp máu của bọ cạp độc cái.
Tuyệt đối không thể để ác quỷ phát hiện cậu khẩn trương, không thể ác quỷ biết cậu muốn cứu người. Nếu không bằng sự ác độc và tàn nhẫn của hắn, sẽ như mèo vờn chuột làm Giang Lạc hoàn toàn bỏ lỡ thời gian cứu Lục Hữu Nhất.
"Tân nương lạc đường?" Tư thế của thanh niên tóc đen hơi cúi nhưng khóe miệng lại nhếch lên trào phúng, ánh mắt nhìn ác quỷ giống như đang nhìn một kẻ ngu xuẩn: "Không, chẳng lẽ thầy không nhìn ra, tôi đặc biệt tới tìm thầy à?"
Trì Vưu nhíu nhíu mày, cười nhẹ hỏi: "Tìm tôi?"
"Đúng vậy, tìm thầy." Giang Lạc biếng nhác nhìn Trì Vưu: "Đến xem Trì Vưu đại danh đỉnh đỉnh, tại sao lại muốn đóng vai một thần công tít trong cái thôn Thâm Thổ nho nhỏ này."
Nụ cười của thanh niên tóc đen tràn đầy ác ý thuần túy mê người: "Thuận tiện xem thử, làm sao để cái tên thần công này chạy trốn kẹp đuôi giống như chó."
Dáng vẻ hiện tại của Giang Lạc là cố ý làm ra để thu hút sự chú ý. Giống như đóa hoa nở rộ trong vũng bùn thối nát, tỏa ra hương thơm cực kỳ nồng đậm. Ác quỷ bị ánh mắt của cậu hấp dẫn sự chú ý, hắn cúi đầu còn mang theo ý cười, ưu nhã nói: "Chỉ nhìn tình cảnh hiện tại, bạn học Giang mới càng giống chó vẫy đuôi mừng chủ với tôi chứ."
Trong mắt Giang Lạc lóe lên, sắc mặt chợt hiện vẻ chán ghét.
Cậu càng không ngờ tới, quả nhiên ác quỷ càng vui vẻ. Tiếng cười của Trì Vưu từ thấp lên cao, trong hang động lộ ra âm trầm quỷ dị.
Gợn nước lăn tăn, Giang Lạc liếc nhìn quỷ văn cực lớn sau lưng ác quỷ.
Dáng người của Trì Vưu không thể nghi ngờ cũng xuất sắc hệt như gương mặt, cứ như lúc tạo ra con người thần linh lại đặc biệt thiên vị hắn hơn mấy phần. Lúc hắn mặc quần áo thì cao gầy, tỉ lệ gần như hoàn mỹ. Mà cởϊ qυầи áo ra thì cơ bắp toàn thân tuy không khoa trương nhưng căng tràn và bao trùm cả người hắn. Từng tấc bắp thịt chập trùng, đều đặn giống như tiết tấu của bản nhạc, cực kỳ xinh đẹp.
Cho dù quá tái nhợt, thậm chí lộ cả mạch máu nhưng cũng chỉ tăng thêm vài phần mỹ mạo ốm yếu kì dị cho hắn.
Hiện tại, sau lưng Trì Vưu có một quỷ văn vặn vẹo gần như trải rộng khắp lưng hắn.
Quỷ văn đen nhánh, giống hệt tà ác sâu không thấy đáy. Trên tấm lưng tái nhợt rắn chắc, quỷ văn xấu xí nguy hiểm khiến người bất chợt nhìn thấy có cảm giác toàn thân phát lạnh. Làm cho khuôn mặt tuấn mỹ ưu nhã như thần linh của Trì Vưu cũng biến đổi trở nên quái dị kỳ lạ, dường như che phủ một tầng ma tính.
Nhưng sau lần đầu tiên đáng sợ thì sẽ khó mà dời mắt nổi, càng nhìn trong lòng càng hoảng mà càng hoàng thì lại càng không điều khiển nổi ánh mắt của mình. Giống như linh hồn đều sắp bị quỷ văn kéo ra nuốt chửng vào bụng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!