Có câu chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu.
Nghĩ đến phố sá phường lâu sáng ngời kim quang lòe lòe, Tiêu Nhân như hăng tiết gà thật phấn khởi .
Máu Tiêu Nhân tuần hoàn nhanh hơn, hắn có thể cảm thấy nhiệt độ cơ thể mình bắt đầu bay lên, trên mặt bắt đầu nóng lên —— kích động . Cho dù thân thể Thiên Đạo cho hắn có tuần hoàn máu không quá ảnh hưởng tới làn da —— có thể nói là da mặt dày, cho nên khiến Tôn Tuệ Lễ ngồi đối diện hắn nhìn mặt hắn bất động thanh sắc còn thật cho rằng vị này ngay cả sắc đẹp cũng không đả động được.
Chẳng lẽ thật sự là Liễu Hạ Huệ tái thế? Tôn Tuệ Lễ nhíu mày, sau đó lại phủ định, hẳn không phải, căn bản là gà giò chưa từng hưởng qua nhân sự!
Ngụy gà giò ngồi ở trên ghế lắc lắc mông, cuối cùng vẫn cảm thấy không cần từ chối lời mời thịnh tình của đối phương, thức ăn ngon cái gì, hiến nghệ cái gì, dịu dàng hiểu ý cái gì, hắn chắc chắn sẽ không động tâm vì những thứ đó, mà là ôm ấm mục đích nghiên cứu đi thăm thú thuần khiết.
Tiêu Nhân nghiêm túc đứng đắn ôm quyền: "Tôn công tử thịnh tình mời như thế, ta từ chối thì thật không phải, đến lúc đó ta nhất định sẽ đến."
Tôn Tuệ Lễ thở nhẹ trong lòng, trên mặt lộ ra một nụ cười: "Vậy ngày mai ba sư huynh đệ chúng ta xin đợi tôn giá ."
"Khách khí ." Tiêu Nhân cũng cười.
Hai người cười tủm tỉm, ai không biết còn thật cho rằng hai người này có quan hệ thật tốt.
Tôn Tuệ Lễ ôm tâm tư gì Tiêu Nhân không biết, nhưng hắn vẫn cảnh giác .
Không đi thì rõ ràng không cho tam kiệt mặt mũi.
Mặc kệ là ở cổ đại hay thế giới giang hồ hay kiếp trước khi hắn còn trà trộn hắc bang. Không cho mặt mũi, làm không tốt có khi kết hạ đại thù hận.
Cho nên, Tôn Tuệ Lễ mời hắn có muốn hay không cũng phải đi, nếu không chính là đắc tội với người ta.
Đi, là phải đi, mặc kệ đối phương có chủ ý gì hắn chỉ có thể đi mới biết được, nếu không tìm hiểu rõ ba người này muốn làm gì thì lại là một tai hoạ ngầm.
Nhưng mà, trước khi đi phải làm đủ công tác bảo hiểm an toàn.
Người này nhiều ý xấu, vừa ra đến trước cửa liền cố ý lung lay đi trước mặt Hoàng Sước.
Hoàng Sước nhìn hắn ăn mặc một thân quần áo như muốn đi dự tiệc thì kinh ngạc hỏi hắn muốn đi đâu. Phải biết quần áo của Tiêu Nhân chỉ có mấy bộ quay đi quẩn lại, thường là bố y nại bẩn mặc khi ra ngoài làm việc thiện cùng luyện võ. Hôm nay hắn thế mà lại mặc vải lụa.
Tiêu Nhân không thích ba đồ quần áo hồng tím xanh vàng theo thẩm mỹ ưa sắc thái nổi bật của người cổ đại, hắn không có dũng khí mặc đâu. Đàn ông đàn ang ai lại mặc như cô nương xanh mướt đủ màu cơ chứ.
Vì thế, quần áo của Tiêu Nhân phần nhiều là màu xanh màu tím màu xám màu đen, sáng nhất là màu trắng .
Ở Thanh Tuyền sơn trang, bọn nha làm thu y cho hắn có hỏi hắn muốn màu gì. Hắn liền nói làm bộ màu trắng vải tốt mặc vào những trường hợp chính thức. Mặt khác là màu lạnh để làm nổi bật hắn là người có tính tình trầm ổn, thời đại này tuổi này đích xác có người thích mặc màu nổi, hắn lại không thích.
Lúc ấy bọn nha hoàn hai mặt nhìn nhau, không sao thiếu niên Tiêu Nhân mới mười bảy mười tám tuổi lại thích nhan sắc ổn trọng như người đứng tuổi. Nhưng hắn là khách, các nàng là hạ nhân, hắn cũng không phải chủ tử, các nàng không có nghĩa vụ phải ăn diện cho hắn, vì thế Tiêu Nhân nói như thế nào các nàng liền làm như thế đó.
Hôm nay Tiêu Nhân mặc một bộ quần áo màu trắng.
Vô cùng sáng sủa.
Khác với những bộ trang phục bố y của hắn, cứ việc kiểu dáng không khác mấy nhưng dựa vào chất liệu đã đủ sấn khí chất một người.
Người dạ ăn mặc, mã nhờ yên, vừa mặc bộ quần áo này vào giá trị mị lực bay thẳng lên vài điểm.
Tiêu Nhân cười hì hì nói chuyện Tôn Tuệ Lễ bọn họ muốn mời y đi ăn cơm.
Hoàng Sước không nghĩ nhiều, ngày thường ba sư huynh mặc dù có chút đáng ghét nhưng cấp bậc lễ nghĩa lại chu toàn, làm người ta chọn không ra điểm xấu.
Vì thế cô nương này nghiêm túc dặn dò đệ đệ Tiêu Nhân một hồi, thực vui sướng nhìn đệ đệ mới nhận được hảo cảm của ba sư huynh.
Mục đích của Tiêu Nhân đã đạt.
Thật sự có vấn đề gì, ngày sau tìm bọn họ tính sổ coi như đã treo tiếng ở chỗ Hoàng Sước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!